“Ông Lý, thật sự là không tiện…” Thấy ông ta thật sự muốn kéo cô, Tô Hi vội vàng giãy sang một bên.
“Cô Tô, cô đừng quên, tôi đầu tư lớn cho bộ phim lần trước của cô, chẳng qua cũng chỉ là mời cô vài ly rượu, cô sao lại từ chối? Nào, lần đầu tư sau, tôi sẽ cho cô làm nữ chính.” Tất cả những lời này đều là để đe dọa Tô Hi.
Mặc dù Tô Hi không thiếu nguồn vốn đầu tư, nhưng trong làng giải trí nếu có thể không đắc tội với người ta thì đừng đắc tội, nhưng hiện tại bị người đàn ông này bắt được, cô nghĩ rằng sẽ không thể tránh được.
Tô Hi cũng rất ghét bầu không khí ám khói trong phòng, nhưng Tổng giám đốc Lý lại nắm cô rất chặt, sắp kéo vào trong phòng rồi.
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng truyền đến: “Buông cô ấy ra.”
Giám đốc Lý sửng sốt, ngắng đầu nhìn thanh niên cao lớn đi tới, lập tức ngạc nhiên: “Cậu là ai?”
Ôn Lệ Thâm nhìn bàn tay bản thỉu đang nắm cánh tay mảnh mai của Tô Hi, anh lạnh lùng nhìn một hồi.
Giám đốc Lý cũng là một người có địa vị cao, tuy nhiên ông ta cảm thấy người thanh niên này có một vẻ uy nghiêm mà mình không thể có được, sau khi do dự, Tô Hi dùng sức rút tay lại, chạy ra phía sau Ôn Lệ Thâm, tìm kiếm sự bảo vệ của anh.
Giám đốc Lý nhìn kỹ Ôn Lệ Thâm: “Vị này là?”
“Ông không cần biết.” Khí thế cao quý bắt khả xâm phạm của Ôn Lệ Thâm làm cho Tổng giám đốc Lý sợ chọc giận anh, ông ta cười ngượng: “Tô Hi, hẹn lần sau nhé!
Sau khi Tổng giám đốc Lý vào phòng, Tô Hi cảm ơn Ôn Lệ Thâm: “Cảm ơn!”
“Đi rửa tay đi.” Người đàn ông đột nhiên ra lệnh.
“Hả?” Tô Hi sửng sốt, cô rửa tay làm gì?
Ánh mắt Ôn Lệ Thâm rơi trên cổ tay vừa nãy bị Tổng giám đốc Lý nắm của cô: “Cô không sợ bẩn sao?” Nói xong, anh rời đi với vẻ mặt chán ghét.
Tô Hi hơi trợn mắt, nhớ rằng người đàn ông này rất ưa sạch sẽ. Tuy nhiên, khi anh nói lời này, cô dường như thực sự không thể chịu đựng được, cô vội vàng đi về hướng phòng tắm, rửa sạch cổ tay vừa bị giữ, rồi mới đi ra.
Quay lại bàn ăn, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đều nhìn người bạn thân của mình, hỏi với ánh mắt mà chỉ họ mới có thể hiểu được.
Tuy nhiên, cả hai đều khá tự nhiên.
“Ăn xong chưa? Ăn xong rồi thì chúng ta về đi! Tiểu Hi cần đi tắm, ngày mai Tiểu Nặc phải dậy sớm đến trường.” Hình Liệt Hàn nói.
“Daddy, con ăn no rồi.” Cậu nhóc đáp.
“Anh, em đến nhà chị Tư Vũ ngủ một đêm được không?”
“Nói là cuối tuần mới đến rồi cơ mà, hôm nay mới là thứ năm.” Hình Liệt Hàn không muốn phá vỡ nguyên tắc.
“Vâng! Thế cũng được.” Hình Nhất Nặc nói xong, Truy cập truyen.one đọc full nhé. cúi đầu xuống.
Mọi người đứng dậy và đi ra ngoài, cậu nhóc và Hình Nhất Nặc nắm tay nhau đi phía trước, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đi sau, cả nhóm đi ra. Khi Hình Liệt Hàn bước đến quầy, Ôn Lệ Thâm nói với anh: “Thanh toán rồi.”
Đường Tư Vũ quay đầu nhìn Tô Hi, Tô Hi lắc đầu, bữa ăn này Ôn Lệ Thâm trả.
Vừa bước ra khỏi nhà hàng, có một quảng cáo đang chiếu ở giữa màn hình lớn, cậu nhóc lập tức ngạc nhiên mừng rỡ: “Mẹ nuôi, là mẹ kìal”
Mọi người nhìn lên màn hình lớn, nhìn thấy quảng cáo mỹ phẩm của Tô Hi, cô ở trong bể bơi, giống như công chúa đại dương, từ dưới nước ngắng mặt lên, trên màn hình hiện rõ nét thanh tú. Đôi mắt tự tin và quyến rũ, đôi môi đỏ mọng khế cong lên, lộ ra vẻ đẹp mê đắm.
Tô Hi hơi ngượng ngùng, đây là dòng son thương hiệu quốc tế mà cô đại diện, thương hiệu này rất thích dùng sắc thái này để quảng cáo, nghĩa là sau khi đi bơi, son vẫn thanh thoát và giữ được màu, không bị trôi mắt.
Hình Liệt Hàn nhìn một hồi, sau đó bề cậu nhóc và đi về phía thang máy, Đường Tư Vũ thường thấy quảng cáo của Tô Hi ở khắp mọi nơi. Không có gì lạ khi Hình Nhất Nặc hô lên: “Đẹp quái”
Ôn Lệ Thâm nheo mắt nhìn, Tô Hi trong quảng cáo không ngờ lại xinh đẹp đến mức làm anh rung động, đặc biệt là ánh mắt quyến rũ cuối cùng khiến đàn ông khi nhìn thấy đều sẽ có một cảm giác bị dụ dô.
Tô Hi ngắng đầu nhìn Ôn Lệ Thâm và phát hiện anh đang nhìn chằm chằm mình trong quảng cáo, cô vội vàng kéo Đường Tư Vũ đi khỏi đó, cô có chút xấu hổ.
Trước đây, cô cảm thấy mình thật xinh đẹp trong quảng cáo này, nhưng bây giờ không biết tại sao, cô luôn cảm thấy quá hấp dẫn rồi.
Trong thang máy, Tô Hi kéo Đường Tư Vũ và nói với cô: “Lát nữa chở tớ về nhé!”
“Mami, con với mẹ cùng đưa mẹ nuôi về Truy cập truyen.one đọc full nhé. nhài”
“Anh, anh có thể chở em về không?” Hình Nhất Nặc khoác tay anh hai, cô khá xấu hổ khi một mình đến nhà họ Ôn.
Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!