Hình Nhất Phàm an ủi vỗ vai cô: ‘Em đừng nôn nóng, bà ta không lấy được đâu.”
Lam Thiên Thần bắt đầu phản kích, anh chỉ thẳng ra hành vi lừa gạt, dùng việc mang thai để ép Bạch Thế Trạch kết hôn với bà ta của Diệp Giai Mị vào năm trước.
“Làm sao tôi biết con trai của tôi không phải của ông ta chứ? Lúc đó tôi cũng đang qua lại với ông ta cơ mà.” Diệp Giai Mị phản bác lại.
“Bà Diệp, nếu bà nói con trai của bà là do trong lúc bà không rõ sự tình sinh ra, còn tưởng rằng đó là con của ngài Bạch Thế Trạch, vậy xin hỏi, có lẽ bà rất rõ việc con gái được sinh ra như thế nào rồi nhỉ?”
Sắc mặt Diệp Gia Mị lập tức thay đổi: “Loại chuyện này rất bình thường, lúc ông ta ở với tôi cũng có an phận đâu.
Ông ta không có thời gian ở bên cạnh tôi, nên tôi chỉ có thể tìm một người khác bầu bạn. Cả hai bên đều có lỗi, không thể trách mình tôi được.”
Bạch Thế Trạch ở phía đối diện đã nắm chặt tay vì tức giận, nhưng Lam Thiên Thần lại bình tĩnh nói:” Vậy xin vui lòng đưa ra bằng chứng chứng minh cho lỗi lầm của thân chủ tôi. Xin đừng chỉ dùng suy đoán mà vu khống thân chủ của tôi, đây là phiên toà, tất cả đều cần phải có bằng chứng.”
Diệp Giai Mị cười lạnh: “Bằng chứng thì không có, nhưng những người xung quanh Bạch Thế Trạch ai chả biết chứ?”
“Vậy thì cũng xin hãy cho tôi xem bằng chứng thực tế.
Nếu không đưa ra được, tôi có quyền tố cáo bà về hành vi vu khống thân chủ của tôi.” Lam Thiên Thần nghiêm khắc buộc tội.
Diệp Giai Mị nghiền răng nghiền lợi nói: “Tôi mới chỉ phạm lỗi một lần, chuyện này cũng không tính là tôi phản bội Bạch Thế Trạch được. Có trách thì cũng chỉ có thể trách năm đó ông ta quá lạnh nhạt với tôi, đây là lỗi của ông ta!”
Lam Thiên Thần đợi bà ta nói xong liền nheo mắt hỏi: “Bà Diệp, bà có chắc là bà chỉ phạm sai lầm một lần khi sinh con gái thôi không? Bà chỉ phản bội thân chủ của tôi, ngài Bạch Thế Trạch một lần thôi sao?”
Diệp Gia Mị rất chắc chắn nói: “Tôi chắc chắn, con trai tôi là khi chúng tôi chưa kết hôn mà có, lúc đó không phải là phản bội, nhưng mà chuyện của con gái tôi, tôi chỉ tình cờ phạm sai lầm một lần mà thôi.”
“Vậy xin hỏi Bà Diệp, sự tình cờ này là do bà cam tâm tình nguyện sao? Hay là xảy ra dưới tình huống không tự nguyện?” Lam Thiên Thần hỏi lại.
Diệp Giai Mị gần như khẳng định nói: “Đương nhiên là tôi không tình nguyện.”
Luật sư của bà ta ngay lập tức ngắt lời Lam Thiên Thần: “Yêu cầu luật sư của phía đối phương ngừng đặt câu hỏi về thân chủ của tôi.”
“Tôi đã hỏi xong rôi!” Lam Thiên Thân nói xong, ưu nhã ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng thong dong.
Diệp Giai Mị nhỏ giọng nói vài câu với luật sư của mình, liếc mắt nhìn nhau.
Thẩm phán ở trên cũng đang nói về quá trình tiếp theo, một lúc sau, đã đến lúc hai bên phải trình nộp bằng chứng.
Diệp Giai Mị nghe luật sư của mình nói rằng bà ta có cơ hội chiến thắng lần này, bà ta không thể không chờ đợi được muốn nghe toà án phát quyết.
“Chúng tôi đã mời một nhân chứng có thể chứng minh rằng bà Diệp và người tình Hồ Thắng đã duy trì mối quan hệ không chính đáng trong nhiều năm, họ thường xuyên ngoại tình tại khách sạn ít nhất ba lần một tuần, thậm chí còn thân thiết như một cặp vợ chồng”.
Lam Thiên Thần đột nhiên đứng dậy báo cáo.
Sắc mặt Diệp Giai Mị bên kia lập tức thay đổi, luật sư của bà ta cũng vội vàng hỏi: “Chuyện này là sao vậy?”
Diệp Giai Mị đã giấu chuyện này rất kĩ rồi, bởi vì Hồ Thắng nói với bà ta rằng chuyện bọn họ lén lút yêu đương mãi mãi sẽ không có ai biết cả, vì chủ khách sạn đã hứa sẽ giữ bí mật cho họ đến cùng.
“Không thể nào, điều này làm sao có thể chứ? Tôi không có liên hệ thường xuyên với Hồ Thắng.”
Diệp Giai Mị cố chấp cắn chặt.
Lam Thiên Thần bình tĩnh phản bác lại: “Chứng cứ có thể nói ra toàn bộ chân tướng. Tôi xin mời nhân chứng xuất hiện.”
Ngay sau đó, trên bục nhân chứng xuất hiện một người đàn ông đứng tuổi đang vô cùng căng thẳng. Sắc mặt Diệp Giai Mị bắt đầu tái nhọt đi, người đàn ông này không phải chính là chủ của khách sạn đó sao? Bà ta kinh ngạc đứng bật dậy, nhưng sau đó lại ngã ngồi về ghế vì sợ hãi.
Lý Dũng, mời ông kể lại việc về bà Diệp và và người tình của bà ấy, Hồ Thắng.” Lam Thiên Thần hỏi một cách bình tĩnh.
Lý Dũng liếc mắt về phía Hình Nhất Phàm đang ngồi bên dưới, ông ta lập tức run rầy và bắt đầu kể lại sự thật: “Tôi đã quen biết với Hồ Thắng hơn năm, ông ấy và Diệp Giai Mị là bạn học cấp ba của nhau. Lúc đó hai người đã qua lại với nhau rồi, về sau Diệp Giai Mị gả cho người khác, bọn họ thường xuyên bí mật hẹn hò trong khách sạn của tôi, hơn nữa tôi đã sử dụng thẻ căn cước của người khác để làm giấy tờ giả thuê phòng cho Hồ Thắng.”