Anh ta biết Lam Thiên Thần không phải người đàn ông bình thường, ít nhất cũng có một chút gia thế. Nhưng mà anh ta thật sự không ngờ Lam Thiên Thần chính là nhị thiếu gia của tập đoàn Lam thị, là em trai của Lam Thiên Hạo.
Mà anh ta bởi vì Lam Thiên Thần trẻ tuổi mà hoàn nghi anh chính là một tên đàn ông dựa vào vẻ ngoài đẹp trai để thượng vị. Nhưng giờ phút này, đọc qua những thành tựu của anh, Triệu Đống cảm giác được một loại nguy cơ.
Lam Thiên Thần vậy mà là một luật sư, còn là một luật sư từng giải quyết những án kiện tài chính quốc tế lớn nhát.
Nhất thời, Triệu Đống nghĩ đến những lời nói lỗ mãng lần trước của anh nếu khiến Lam Thiên Thần ghi hận. Như vậy không biết anh có thể làm gì công ty anh ta không?
Những vấn đề mà gần đây công ty anh ta gặp phải, nếu Lam Thiên Thần tra ra, có thể làm cho công ty anh ta phá sản.
Lần trước Bùi Nguyệt Hoàng cũng vô cùng tức giận, Triệu Đống không khỏi cắn chặt răng, Lam Thiên Thần cùng Bùi Nguyệt Hoàng kết hợp lại, thế lực kia không phải anh ta có thể chống được.
Triệu Đống đương nhiên không có gan đối phó Lam Thiên Thần và Bùi Nguyệt Hoàng, nhưng anh ta quả thực có ý đồ xấu, so sánh ra, anh ta cảm thấy đây là thủ đoạn tốt nhất để đối phó Lam Thiên Thần và Bùi Nguyệt Hoàng.
Chính là khiến cho tình cảm của hai người xảy ra vấn đè, một khi Bùi Nguyệt Hoàng hận Lam Thiên Thần, với thủ đoạn của Bùi Nguyệt Hoàng khẳng định sẽ khiến cho Lam Thiên Thần sống không yên ồn.
Mà đến lúc đó, anh ta sẽ không lo lắng công ty bị đối phó nữa, cũng có thể ngồi xem trò vui. Ánh mắt Triệu Đống nhìn chằm chằm ảnh Lam Thiên Thần, anh ta thực sự đồ ki, một người đàn ông trẻ tuổi như vậy lại có được những thành tựu đó, hơn nữa còn không dựa vào bất kì kẻ nào, liền có thể sóng ở đỉnh cao người khác không thể đạt đến.
Triệu Đống hừ lạnh, Bùi Nguyệt Hoàng giống như nữ thần, khẳng định không dễ ở bên người đàn ông có tâm tư, hơn nữa tuổi Bùi Nguyệt Hoàng lớn hơn Lam Thiên Thần, khẳng định sẽ vô cùng mẫn cảm.
Triệu Đống cắn răng, ánh mắt toán ra hận ý cùng âm mưu.
Có thể làm cho người phụ nữ như Bùi Nguyệt Hoàng tức giận, cô không thiếu tiền, không thiếu thế, nhưng cô nhất định thiếu cảm giác an toàn.
Nếu làm cho Lam Thiên Thần giống như ở bên ngoài…
không biết người phụ nữ như Bùi Nguyệt Hoàng sẽ trả thù ngoan độc thế nào?
Triệu Đống một bụng đầy ý xấu bắt đầu kế hoạch, anh rtanhìn Lam Thiên Thân trên tạp chí, càng muôn hung hăng chia rế hai người.
Anh ta theo đuổi Bùi Nguyệt Hoàng lâu như vậy, chiêu gì cũng xài đến, thậm chí vì cô mà hoang phế mấy năm không gần phụ nữ, kết quả lại là ngay một ánh mắt cô cũng không cho anh ta. Mà người đàn ông này chặn một cước, đá bay anh ta.
Hơn nữa, ngày đó trên bàn rượu thấy ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng nhìn Lam Thiên Thần, loại tình yêu đó, nhu tình đó, cho dù bảo anh ta chết vì cô anh cũng nguyện ý, chỉ cần đổi được một ánh mắt như vậy! Loại không được yêu sinh hận này cũng coi như tính trên người Lam Thiên Thần, hơn nữa anh ta cũng hận Bùi Nguyệt Hoàng không cho anh ta cơ hội, lần trước còn uy hiếp cảnh cáo anh ta.
Giờ cơm trưa, Bạch Hạ dẫn bạn nhỏ Hình Vũ Điềm xuống lầu, mới vừa xuống cầu thang liền nghe một mùi thức ăn truyền tới, đôi mắt cô nhóc sáng ngời: “Chú làm cơm thơm quá à!”
Bạch Hạ mỉm cười trả lời: “Đúng vậy! Khả năng nấu nướng của chú rất tốt!”
“Cô ơi vậy cô khẳng định rất yêu chú của con nha!” Hình Vũ Điềm quay đầu cười nói.
Bạch Hạ không khỏi buồn cười, cô nhóc này nhỏ như vậy cũng biết cái gì là yêu sao?
Cô vẫn thật sự nghiêm túc cúi người nhìn cô nhóc: “Oal Làm sao cháu biết?”
“Bởi vì daddy của cháu cũng rất yêu mami cháu, daddy mỗi ngày đều làm cơm cho mamil Daddy nói…” Cô nhóc không hỏi chớp đôi mắt to ngập nước giống như nghĩ xem daddy đã nói gì.
Bạch Hạ mỉm cười đợi cô nhóc nói hết, hai mắt cô nhóc lập tức sáng ngời, cười nói: “Daddy cháu nói, yêu mẹ cháu sẽ vì mẹ mà nấu cơm một ly!”
“Một ly? Là một đời đúng không?” Bạch Hạ mỉm cười sửa phát âm cho bé.
“Dạ! Daddy cháu nói như vậy!” Hình Vũ Điềm gật gật đầu.
Bạch Hạ vươn tay xoa đầu cô bé: “Nhìn ra được daddy cháu rất yêu mami của cháu.”
Cô nhóc ngắng đầu nói: “Chú cháu cũng sẽ yêu cô cả đời nhat”
Bạch Hạ không khỏi cảm động, cô cúi người hôn lên đầu cô bé: “Ừ! Cảm ơn lời chúc phúc của Tiểu Vũ Điềm.”
Hình Nhất Phàm đã làm xong một bàn món canh, đều là món cô nhóc yêu thích, cô nhóc theo Bạch Hạ đi vào phòng bếp.
“Lại đây, ngồi ở đây!” Hình Nhất Phàm dời một cái ghế làm ghế ngồi cho cô nhóc.