Chương :
Đường Tư Vũ theo bản năng đưa tay sờ trán, chạm vào trán anh khiến cô bị dọa giật cả mình.
Trán của anh nóng quá, anh đang phát sốt, hơn nữa còn là sốt cao.
Đường Tư Vũ nhanh chóng rời khỏi giường, tìm hộp thuốc từ phòng chứa đồ, lấy ra máy đo nhiệt độ từ trong đó, đo nhiệt độ trên trán anh, ba mươi chín độ.
Sao người đàn ông này đột nhiên lại sốt cao vậy? Đường Tư Vũ tìm thấy thuốc hạ sốt dành cho người lớn trong hộp thuốc.
Cô xuống lầu rót một cốc nước ấm mang lên.
Lúc này, trời vẫn chưa sáng, cô cũng không thể bỏ mặc không lo cho con trai cô được, vì vậy cô chỉ đành cho anh uống thuốc trước, đợi đến rạng sáng rồi mới đi đến bệnh viện.
“Hình Liệt Hàn, anh tỉnh lại đi, anh đang phát sốt đấy.” Đường Tư Vũ nhẹ nhàng vỗ vai anh.
Hình Liệt Hàn nheo đôi mắt hẹp dài, đến cả đôi mắt cũng có chút mơ màng, anh ngồi dậy, mệt mỏi dựa vào đầu giường: “Anh bị sao vậy?”
“Anh bị sốt rồi, mau uống thuốc đỉ!”
Đường Tư Vũ nói xong, liền đưa thuốc cho anh.
Hình Liệt Hàn vậy mà tin thuốc cô đưa cho, anh cầm lên, nuốt thuốc xuống rồi uống nước.
“Anh nằm xuống đi, tôi lau người để anh hạ sót.” Đường Tư Vũ nói.
Khuôn mặt tuần tú của Hình Liệt Hàn hơi ửng đỏ, mái tóc màu mực hơi rối, đôi môi mỏng ửng hồng như được tô son điểm phán, toát lên vẻ nam tính quyền rũ. Anh cong môi cười: “Em lau cả người nhé?”
Đường Tư Vũ liếc mắt nhìn anh: “Đã lúc nào rồi mà anh vẫn còn tâm tư đùa giỡn.”
Đối với việc tại sao bản thân lại bị sốt cao như vậy, điểm này trong lòng Hình Liệt Hàn biết rất rõ, chỉ trong một đêm, anh tắm nước lạnh lần, hơn nữa nguồn nước ở khu vực này là nguồn nước ngầm dưới núi, mặc dù đã sang hè nhưng nước ở mạch nước ngầm vẫn lạnh hơn nước bình thường.
Kể cả thân thể có được đúc từ sắt đá, thì cũng khó mà kháng lại được.
“Nằm xuống!” Đường Tư Vũ ra lệnh cho anh.
Hình Liệt Hàn lập tức ngoan ngoãn nằm xuống, mở hai tay ra, như thể đang chờ được cô cưng chiều.
Đường Tư Vũ dựa vào hướng dẫn sử dụng độ cồn đi pha nước cho anh. Cô lấy một chiếc khăn lông bắt đầu lau người cho anh. Cô ngồi ở mép giường, từ từ lau trán cho người đàn ông này. Đôi mắt sâu thẳm của Hình Liệt Hàn toát ra tia nóng bỏng, chăm chú nhìn vào khuôn mặt cô không chớp mắt.
Đường Tư Vũ nhíu mày, liếc nhìn sang anh, nhưng vẫn cẩn thận lau cho anh.
Vằng trán với đường nét góc cạnh lại sắc bén rất đẹp, đôi lông mày kiếm nhướng lên, thẳng tắp, không có dấu vét cắt tỉa nhưng sậm như được vẫy mực, vừa tự nhiên lại mạnh mẽ.
Các đường nét ngũ quan trên toàn bộ khuôn mặt anh giống như tác phẩm tài tình của Chúa, tất cả đều có tỉ lệ cân đối hoàn hảo.
Giờ phút này, khóe miệng của anh vẫn treo lên nụ cười bướng bỉnh. Dưới ánh đèn, con ngươi sâu thẳm dưới hai lông mày kiếm cũng toát ra những gợn sóng mềm mại, đầy tình cảm, khiến những ai đã nhìn vào nó, đều muốn nhìn thêm.
Đường Tư Vũ rất muốn vươn hai tay che đi đôi mắt đang khiến tim cô đập nhanh hơn, ánh mắt của người đàn ông này như có một loại ma lực, khiến cô giống chú nai con chạy loạn, không thể tập trung.
“Nhắm mắt lại.” Đường Tư Vũ đành phải hỏi.
“Không, anh muốn tiếp tục nhìn em.” Hình Liệt Hàn không nghe lời, giống một đứa trẻ cố chấp.
“Có gì hay ho chứ?” Giọng nói của Đường Tư Vũ vừa ngại ngùng vừa khó chịu.
“Đẹp mài” Hình Liệt Hàn cười.
Đường Tư Vũ lau xong trán, quay sang lau tai và cổ. Yết hầu gợi cảm của anh rất rõ ràng. Toàn bộ vòng cung từ cổ kéo dài đến xương quai xanh, đều tuyệt đẹp. Đột nhiên Hình Liệt Hàn ngồi dậy rồi trực tiếp cởi áo trước mặt cô.
Khuôn ngực rắn chắc, khỏe mạnh của anh không ngừng chọc vào mắt cô.
“Lau người cho anh đi.” Hình Liệt Hàn nói xong, thì nằm xuống. Cơ ngực nhấp nhô như những viên gạch được xếp ngay ngắn, thầm mang ẩn ý như cỗ sức mạnh đang bùng phát. Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng Đường Tư Vũ nuốt nước miếng vang lên rõ ràng.
“Gulu” một tiếng.
Mặt Đường Tư Vũ đỏ bừng đến tận mang tai, bởi âm thanh vô tình phát ra của chính mình.
Hình Liệt Hàn nghe thấy, nụ cười nơi khóe miệng anh càng sâu hơn một chút. Hóa ra người phụ nữ này vẫn có phản ứng với dáng người anhIl Đường Tư Vũ bắt đầu lau người cho anh.
Nghĩ đến anh đang sốt cao, cô đương nhiên bỏ hết mọi suy nghĩ, chăm chú lau người. Đầu cô cũng chảy đầy mồ hôi.