Chương :
Hứa Tâm Duyệt không muốn cùng cô ta tranh giành, cô cũng không nghĩ đến đại phú đại quý, cô chỉ cần bình an ở bên người nhà cả đời là được.
“Hiện tại, có phải cô đã hói hận vì năm đó thay tôi mang thai, sinh ra người thừa kế của Có thị nhỉ?” Hứa An An muốn kích thích cô, không đề cô sống tốt.
Hứa Tâm Duyệt ngần ra, cô nhìn sắc mặt Hứa An An, nội tâm bỗng nhiên buông lỏng, cô cũng không hối hận chuyện năm đó, dù đứa nhỏ kia là con Hứa An An.
“Hy vọng cô sẽ trở thành tắm gương tốt cho cô của cô, trỏ’ thành một người mẹ tốt. Đừng đem suy nghĩ xấu xa của cô giáo dục thằng bé.” Hứa Tâm Duyệt nói những lời này là thành tâm khuyên bảo.
Hứa An An biến sắc, lập tức hừ lạnh: “Tôi giáo dục con mình thế nào còn cần cô dạy sao?”
Hứa Tâm Duyệt căn bản không muốn dây dưa với cô ta, cô đi ra mở cửa: “Mời về cho! Buỏi chiều cô có thể phái người đến lấy lại tây trang. Tôi không muốn thiết kế cho cô.”
“Tốt lắm! Bây giờ tôi sẽ đi tìm quản lý của các người, nói cô muốn đuổi khách, hơn nữa sắp tới tôi còn có một buồi phỏng vấn, cô nói xem nếu tôi ở buổi phỏng vấn tiết lộ một chút cửa hàng các người đối xử không tốt với khách thì sao?” Hứa An An uy hiếp nói.
Hứa Tâm Duyệt hít sâu một hơi, đã sắp nhẫn nhịn đến cực hạn.
“Được, sau một tuần nữa tôi sẽ đưa cho cô bản thảo, lúc đó cô đến chọn.” Hứa Tâm Duyệt vẫn là nhịn xuống.
Cô không thể để uy tín của công ty bị tổn hại.
“Coi như cô thức thời, một tuần sau tôi sẽ lại đến một chuyến, đưa thẻ lấy tây trang cho tôi, tôi sẽ đi nhận.” Hứa An An lúc này tuyệt đối không muốn để Hứa Tâm Duyệt dính đến bất cứ cái gì của Có Thừa Tiêu.
Hứa Tâm Duyệt tìm giấy ra đưa cho cô ta, Hứa An An liền mang người rời đi.
Hứa Tâm Duyệt đỡ trán, rơi vào vô lực.
Hứa Tâm Duyệt từ trong cửa hàng đi ra, buổi trưa cô ở một quán ăn gần đó ăn cơm. Lúc trở về, cô đi ngang qua tiệm giặt là kia, tây trang vẫn còn ở đó, bà chủ kia giúp cô kiểm tra lại một chút. Hứa Tâm Duyệt nói với bà chủ buổi chiều sẽ có người đến lấy, nói xong cô liền đi.
giờ chiều, một chiếc xe chạy đến, từ trong xe đi ra một cô gái trẻ, cô ta đưa giấy ra rồi lấy tây trang đi. Ở trên xe, Hứa An An ôm tây trang vòng ngực, cúi đầu ngủi mùi hương trên đó, là mùi của quần áo mới giặt. Cô ta giống như xuyên qua tây trang cảm nhận được ôn nhu của Cố Thừa Tiêu, giống như được rút vào lòng ngực anh.
Chị An An, bây giờ đi đến tập đoàn Cố thị ạ?”
Ừ! Lập tức qua đó.” Hứa An An đã gấp rút muốn gặp anh.
Hơn nữa lúc này không chừng cô ta còn có thể cùng Cố Thừa Tiêu dùng bữa tối.
Dọc đường Hứa An An cũng không bỏ tây trang trong ngực ra, mãi cho đến khi xuống xe, cô ta mới đem tây trang giao cho trợ lý, cô ta chỉnh lại trang điểm rồi bước vào cửa tập đoàn Cố thị.
Cô ta đeo kính râm, nhưng thân hình cùng vẻ thanh cao đã trở thành tâm điểm chú ý của xung quanh, lúc có người nhận ra cô ta, vẫn không khỏi sinh ra kích động.
Hứa An An đến trước quây lễ tân, trợ lý của cô ta bước đến trình bày nguyên nhân.
“Hứa tiểu thư của chúng tôi đến trả lại tây trang cho Cố Thừa Tiêu tiên sinh, hi vọng có thể đi lên.”
Nhân viên nhìn thấy tây trang cao cấp trong tay trợ lý. Hơn nữa thân phận của Hứa An An là một ngôi sao, nhân viên cũng không ngăn cản cô ta.
Nhân viên gọi lên báo cáo một tiếng, trợ lý của Cố Thừa Tiêu là La Mẫn biết thân phận của Hứa An An.
“Mời Hứa tiểu thư đi.”
Nhân viên lễ tân không dám chậm trễ, mời Hứa An An đi về phía thang máy. Hứa An An đối với nhân viên lễ tân cực kỳ cao lãnh không nhìn đến, mãi cho đến khi thang máy vang lên, khóe môi cô ta mới gợi lên nụ cười vui sướng.
La Mẫn báo tin cho Có Thừa Tiêu. Cố Thừa Tiêu biết Hứa An An đến đây, trên mặt có chút tức giận vì cô ta không mời mà đến.
La Mẫn đi ra tiếp đón Hứa An An, cô đưa tay mời: “Hứa tiểu thư, mời theo tôi đến văn phòng của Có tổng.”