Chương :
Thân hình cao lớn của Hình Liệt Hàn trực tiếp đi đến cửa, đứng sau Đường Tư Vũ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào Mộ Phi đang chặn trước cữa, nhíu mày nguy hiểm nói: “Đừng làm phiền chúng tôi.”
Nói xong, anh đưa tay ra trực tiếp đóng của sập lại.
Ở ngoài cửa, Mộ Phi tim loạn nhịp, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, hai bàn tay nắm chặt lại thành nắm đấm. Anh không tin, không tin mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn lại thân mật đến mức ở cùng nhau rồi.
Mộ Phi cứ đứng trân trân ngoài cửa, không chịu rời đi.
Mà ở trong phòng lúc này, Đường Tư Vũ đang tức giận trừng mắt quay lại nhìn người nào đó.
“Anh nhất định phải nói cái kiểu mập mờ như thế à? Ai không tiện với anh?” Nói xong, Đường Tư Vũ thở phì phò đi đến trước bàn, thấy người đàn ông này không chỉ ăn hết sủi cảo rồi mà đến nước canh cũng đã uống hết.
Hình Liệt Hàn khoanh tay, trầm mặt nhìn cô chằm chằm, thấy cô đang thu dọn bát đũa mang vào phòng bếp, anh tựa vào cửa hừ lạnh: “Nếu tôi không có ở đây, có phải là cô sẽ cho anh ta vào nhà đúng không? Nói lại tình xưa?”
“Sau này, anh đừng có xen vào chuyện của tôi nữa được không?” Đường Tư Vũ nhanh nhẹn rửa bát, không thèm ngẳng đầu lên mà cảnh cáo anh.
“Chiều nay tôi đã nói rồi, tôi không đồng ý hai người cứ dây dưa mãi như thế, cô quên rồi à?”
Giọng nói tràn đầy sự nguy hiểm từ đằng sau lưng Đường Tư Vũ truyền đến.
Đường Tư Vũ rửa bát xong liền xếp vào tủ, quay lại nhìn người đàn ông bá đạo kia: “Chẳng lẽ tôi cũng không thể có những quan hệ xã giao bình thường với mọi người à? Có phải sau này tôi mà nói chuyện với người đàn ông nào quá hai câu là anh lại can thiệp vào đúng không?”
Hình Liệt Hàn nghẹn lời, biểu cảm cứng nhắc.
“Anh yên tâm, tôi còn mong con trai tôi trưởng thành trong một gia đình lành mạnh hơn cả anh đấy. Còn anh, tốt nhất nên cảnh cáo những người đàn bà bên ngoài của anh đừng có chạy đến nhà anh làm loạn, tôi không muốn con trai tôi sẽ học theo cái thói của anh, sau này sẽ giống như anh.” Đường Tư Vũ cảnh cáo.
Đôi mày đen của Hình Liệt Hàn nhíu chặt, đôi môi mỏng nhếch lên cất lời: “Đời tư của tôi rất sạch sẽ.”
“Năm năm trước đã chơi gái rồi, tôi tin được anh mới lạ đấy.” Đường Tư Vũ cơ bản là không tin, càng là người đàn ông có tiền thì càng không biết an phận.
Vấn đề này, Hình Liệt Hàn cũng không có nghĩa vụ phải giải thích với cô, anh bước đến cánh cửa nối sang nhà anh, quay đầu nói: “Nếu Mộ Phi còn đến tìm cô nữa, tốt nhất là cô chặn cửa lại, không được mở cửa cho anh ta.”
Đường Tư Vũ nhếch môi, dường như không muốn nghe, còn người đàn ông vừa đi đến cửa lại quay người trở lại.
ức hiếp hét lần này đến lần khác!
Thế nhưng, anh ta giữ chặt vai cô, dường như cũng không cần dùng lực quá nhiều, nhưng cô lại không thể cựa quậy nỗi.
“Này…ưm…”
Anh ta không chỉ hôn đơn giản bình thường mà còn cạy răng cô ra tiến sâu vào bên trong, bá đạo thăm dò khoang miệng cô.
Khốn nạn!
Trong lòng cô tức đến nỗi chửi người.
Nhưng đầu óc cô lúc này vô cùng choáng váng, trong lúc thở chỉ toàn là hơi thở của anh ta, khiến cô như muốn ngắt đi.
Cuối cùng, anh cũng buông cô ra. Khi rời khỏi miệng cô, hơi thở của anh cũng có chút đứt đoạn, anh ta nhíu mày buông lại một câu: “Nếu cô có nhu cầu, có thể tìm đến tôi.”
Lúc Đường Tư Vũ kịp phản ứng lại thì anh cũng ra đến cửa rồi. Cô lập tức nắm lấy chiếc gối bên cạnh tức giận ném về phía anh ta: “Tôi không thèm.”
Thế nhưng lúc này anh đã đi mắt rồi.
Đường Tư Vũ nhìn cánh cửa đóng chặt như muốn khóc òa lên, gương mặt đỏ ửng. Người đàn ông này đừng quá tự tin, anh ta thực sự nghĩ rằng người phụ nữ nào cũng sẽ thích anh ta sao?
Tên khốn độc ác! Lần sau phải chuẩn bị thuốc độc vào phần cơm của anh ta.
Tư Vũ tức giận lau chùi miệng như muốn lau sạch hơi thở của anh ta.
Tối nay, trong đầu Đường Tư Vũ chỉ tồn tại duy nhất một câu, quá đáng, người đàn ông này quá đáng lắm rồi.
Trong khi đầu óc còn mơ hồ thì trời đã sáng lúc nào không hay. Thời gian tơi buồi biểu diễn lại gần thêm một ngày. Diệp Du gọi điện thoại cho cô bảo cô qua sân khấu để duyệt trước. Lúc ra khỏi cửa, Đường Tư Vũ nghĩ đến việc giờ bắt taxi không hề dễ liền cầm chiếc chìa khóa đang đặt trên bàn rồi đi xuống. Lúc cô đi xuống hầm đỗ xe, bắm chìa khóa liền nghe tháy tiếng réo phát ra từ một chiếc xe Ferrari màu đỏ đỗ gần xe cô, cô khẽ trợn trừng mắt, Hình Liệt Hàn lại còn có chiếc xe như thế này ư Có điều, cô đang vội nên cũng không quan tâm bất cứ điều gì nữa. Cô lập tức ngồi lên và lái xe đi mắt.
Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!
Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!