Chương
Sắc mặt Tô Nhược Vân càng thêm khó coi, đây rõ ràng là lạy ông tôi ở bụi này!
“Xít” Mọi người cũng cảm thấy mất hứng.
Phương Ví lén lút nói với cô gái bên cạnh: “Lát nữa Tô Lam say rồi, chúng ta lột sạch cô ta chụp ảnh, haha, nghĩ mà thấy kích thích”
Đám con gái này sẽ không đối xử tử tế với Tô Lam.
Tiếp đó, lại đến lượt Tô Lam vài lần, nếu lần nào cũng quay đến cô, vậy sẽ bị nghỉ ngờ là chơi ăn gian, Tô Nhược Vân cũng không dám quá lộ liễu.
Chỉ là, mỗi lần đến lượt Tô Lam, đối mặt với những vấn đề nhạy cảm, Tô Lam đều bình thản uống rượu, cứ một ly rồi lại một ly.
Mọi người cứ cho rằng uống thêm một ly, cô sẽ say, nhưng cô vẫn mặt không đổi sắc.
Lần này cuối cùng cũng đến lượt Tô Nhược Vân.
Người ra câu hỏi là Tô Lam.
Tô Nhược Vân chọn thật.
“Làm chuyện đó cùng với một người đàn ông bị hạ thuốc có cảm giác thế nào?”
Câu hỏi này vừa đưa ra, tất cả mọi người đều trợn to mắt nhìn Tô Nhược Vân.
Bọn họ là chị em, biết chuyện gì đó của nhau cũng không lấy làm lạ, Tô Lam đã hỏi như thế, vậy rõ ràng là chắc chắn Tô Nhược Vân từng làm chuyện đó cùng một người đàn ông bị hạ thuốc.
Mà trước kia, Tô Nhược Vân luôn nói Mộ Dung Dịch là tình đầu của mình.
Lế nào người đàn ông bị hạ thuốc kia chính là Mộ Dung Dịch?
“Tôi chưa từng làm chuyện đó với người bị hạ thuốc” Tô Nhược Vân quay đầu sang một bên, hơi mất tự nhiên.
“Hình như cô chọn sự thật mà” Tô Lam nhắc nhở.
Tô Nhược Vân trợn mắt nhìn Tô Lam, uống ba ly liên tiếp.
Đã rất muộn rồi, có vài người cảm thấy chán, ngáp một cái rồi rời đi.
Mọi người trong phòng đều đi gần hết, Tô Lam cũng chuẩn bị rời đi, Tô Nhược Vân nắm lấy cánh tay của Tô Lam.
“Có phải chị từng lên giường với A Dịch?”
Ánh mắt cô ta cực kì sắc bén, hận không thể chọc một lỗ trên người Tô Lam.
Tô Lam vẫn bình thản như trước: “Nhịn lâu như vậy, cuối cùng vẫn không nhịn được nữa”
“Rốt cuộc có hay không?” Tô Nhược Vân gầm lên.
“Vậy cô đi hỏi anh ta đi!” Tô Lam hất bàn tay nắm lấy †ay mình của Tô Nhược Vân ra.
“Chị… Đê tiện!”
“Cô đang tự gọi mình sao? Là ai cướp bạn trai của chị mình? Là ai ngủ với anh rể tương lai của bản thân? Tô Nhược Vân, so độ đê tiện, tôi không thắng nổi cô!”
“Căn bản chị không thích A Dịch! A Dịch cũng không thích chị” Tô Nhược Vân tức giận quát lên.
“Vì thế, đây chính là lý do cô quyến rũ anh ta?” Tô Lam hỏi ngược lại.
“Tôi…”
Tô Nhược Vân nghẹn họng, không nói thành lời.
Tô Lam cười lạnh: “Tôi nói cho cô biết, người không phạm tôi, tôi sẽ không phạm người, sau này cô đi đường cô tôi đi đường tôi, đừng gây chuyện với tôi nữa, chả có lợi gì cho cô đâu”