Chương
Sao cô ta có thể nhìn sai được chứ?
“Đồ của ANGLE đều có một đặc điểm, cũng coi như là ký hiệu chống hàng giả, ở bên eo của trang phục, chỉ cần ánh đèn chiếu vào là có thể nhìn thấy ký hiệu ANGLE, hơn nữa ban ngày căn bản không thế nhìn thấy”
Lúc này trời đã tối, để không thu hút sự chú ý của người khác, Tô Lam cũng đứng ở nơi khuất sáng gần cổng khách sạn.
Mạnh Tử Linh lấy điện thoại ra, mở đèn chiếu vào vị trí góc eo của Tô Lam.
Dòng chữ ANGLE liền hiện ra.
Tất cả mọi người đều cực kì ngạc nhiên!
Thì ra là hàng thật!
Không phải cô ta mặc hàng nhái!
Người kinh ngạc nhất không khỏi là Tô Nhã Nhã, cô ta là người hiểu Tô Lam nhất, biết rằng cô và Tô Kiêm Mặc.
thuê ở khu nhà cũ nát nhất, biết rằng cô đóng vai phụ cả thời đại học, biết rằng cô nghèo khó.
Thế nhưng…
Vậy mà cô lại mặc lễ phục mẫu mới nhất chưa tung ra thị trường của ANGLEI Nghe nói bộ lễ phục này giá cả đắt đỏ, phải mấy trăm nghìn mới mua được, hơn nữa còn số lượng có hạn, lúc đó có tiền cũng chưa chắc có thể mua được!
Cô ta tự cho rằng bộ lễ phục hơn trăm nghìn trên người mình đã ngang ngửa với một vài ngôi sao!
Không ngờ Tô Lam lại hơn một bậc.
Tô Nhã Nhã ho một tiếng, lập tức bày ra vẻ mặt coi thường: “Tô Lam, giỏi lắm rồi, nói maul Quyến rũ được ông chủ lớn nào rồi? Tôi nói cho cô biết, đừng có làm mất mặt nhà ta nữa!”
Tô Lam cười lạnh: “Quyến rũ được ông chủ lớn nào có quan hệ gì với chị sao?”
Quả thật Tô Lam không để ý đến Tô Nhã Nhã.
Năm đó, khi cô và Mộ Dung Dịch bên nhau, người chị họ này cũng cất công bám theo phía sau cô, Lam thế này, Lam thế kia.
Mà hiện giờ, cô và Mộ Dung Dịch chia tay rồi, người chị này liền trở mặt, dường như hận không thể lập tức xóa sạch quan hệ với cô.
Hiếp đáp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.
Tô Lam ở nhà họ Tô đã lĩnh giáo đủ rồi.
Tô Lam nói xong liền cầm thiệp mời đi thẳng vào trong, thầm nghĩ tên A Khanh này cũng được lắm, bộ đồ nhái này có thể giả mà như thật!
Qua mắt được đám người kia!
Cô lại không nghe thấy đám người ngoài cửa tiếp tục bàn luận.
“Tử Linh, bộ đồ kia thật sự không phải hàng nhái sao?”
Mạnh Tử Linh lắc đầu: “Đương nhiên không phải rồi, kỹ thuật vừa rồi tôi cho mọi người xem, xưởng may nào có thể làm ra chứ, kỹ thuật kia, là phát minh độc quyền của ANGLE, không có công ty nào làm được.”
“Thật sự là hàng thật đấy!”