Chương
Đôi mắt màu lam tỏa ra dòng nhiệt như ngọn lửa.
“Á… không phải tư liệu về bà chủ đã đưa cho anh xem rồi sao? Tôi cảm thấy…”
“Tôi muốn tư liệu chỉ tiết! Bạn của cô ấy, mỗi một người bạn, mỗi một người cô ấy từng tiếp xúc, tất cả tư liệu, tôi muốn tất cải”
Quan Triều Viễn tức giận ngắt lời Doãn Cẩn.
“Vâng” Doãn Cẩn không dám nói thêm gì nữa.
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Em yêu, rất nhanh chúng ta sẽ gặp nhau, nhớ là phải nhớ anh đó.
Mỗi khi nhớ tới giọng điệu ám muội này, Quan Triều Viễn liền tức đến phát điên!
Đúng vậy, nếu để anh biết là ai, anh muốn lột da kẻ đó ra! “Vậy tôi lập tức đi làm” Doãn Cẩn muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này, bằng không lo rằng anh sẽ bị lửa giận này thiêu cháy mất!
“Chờ chút” Quan Triều Viễn hé đôi môi mỏng, giọng nói cực kì lạnh lùng.
“Chủ tịch Quan, còn có chuyện gì sao?”
Quan Triều Viễn trầm mặc một chút, nói chầm chậm: “Đàn ông tặng phụ nữ một chiếc lược là có ý gì?”
Doãn Cẩn chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, anh không dám ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn.
Lược?
Không lẽ có người tặng cho Tô Lam một chiếc lược?
Nhưng với tình hình bây giờ, anh cũng không dám hỏi!
“Kết tóc đồng lòng, dùng lược làm quà, ở cổ đại, lược đại biểu cho tự định chung thân, có ý nghĩa muốn cùng đối phương đầu bạc răng long, hiện giờ, lược là thứ phụ nữ mỗi ngày đều thấy, vì thế lại mang thêm ý nhớ mong, ngoài ra, còn có một cách nói, không phải em thì không cưới.”
Doãn Cẩn vừa nói, vừa cảm thán bản thân ngày thường vì tán gái mà học không ít thứ.
Bằng không, bản thân không trả lời được, cái mạng nhỏ này…
Lời anh vừa dứt, liền nghe “tách” một tiếng, Quan Triều Viễn bóp vỡ chiếc cốc!
“Chủ, chủ tịch Quan, anh bị thương rồi… có cần…”
“Cút!” Quan Triều Viễn tức giận gầm một tiếng.
Dõan Cẩn lập tức cúi đầu, nhanh chóng ra khỏi phòng.
Trên tay Quan Triều Viễn vốn đã có vết thương, tay phải anh quấn vải xô, may là bị thương ở lòng bàn tay, chiếc lược tối qua không phải là chiếc lược bình thường.
Không phải em thì không cưới…
“Hay cho câu không phải em thì không cưới!”
Dù thế nào anh cũng không ngờ được, bên cạnh Tô Lam còn có nhân vật “không phải em thì không cưới” như này.
Tô Lam ngủ một mạch đến trưa, trên người cực kì mệt mỏi, cứ cảm thấy xương cốt cả người đều rụng rời.
Tâm trạng và cơ thể của cô đều nặng nề như nhau.
Cô cảm nhận được, tối qua anh đeo bao.
Đúng vậy, anh dùng biện pháp tránh thai.
Là vì sao chứ?