Chương
“Em ở bên ngoài, sao thế, chị?”
“Giờ chị đang ra ngoài bắt xe khách chuẩn bị về nhà, em ở nhà chờ chị, chắc lúc chị về có lẽ đã..”
không cần về nữa! Giờ em đang ở cùng anh rể, em thi xong rồi, anh rể đón em về nhà, giờ bọn em đang ở rạp chiếu phim, không nói nữa, phim sắp bát đầu rồi”
Tô Lam mặt mày mờ mịt.
Ở cùng với anh rể…
Chồng cô? A Viễn?
A Viễn? Chồng cô?
Chắc là A Viễn, bằng không, Tô Kiêm Mặc nhất định sẽ chất vấn cô, vì sao anh rể lần này không giống với lần Trước.
Tô Lam khẽ cười, xem ra quả thật cô không nhìn nhầm A Viễn, người này quả thật không hề xấu.
“Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa.
Tô Lam đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, lập tức mở cửa, tóm người bên ngoài kia kéo vào!
“Nửa đêm canh ba anh đến phòng tôi làm gì?”
Trên mặt Mục Nhiễm Tranh vẫn mang nụ cười vô lại như trước.
“Cô gấp không chịu được lôi tôi vào đây làm gì?”
Tô Lam buông tay, lườm anh: “Tôi sợ bị người khác nhìn thấy, không giải thích rõ được!”
“Dường như cô cực kì muốn xóa sạch quan hệ với tôi, Tô Lam, cô làm sao thế?”
Tô Lam mặt mày mờ mịt.
Ở cùng với anh rể…
Chồng cô? A Viễn?
A Viễn? Chồng cô?
Chắc là A Viễn, bằng không, Tô Kiêm Mặc nhất định sẽ chất vấn cô, vì sao anh rể lần này không giống với lần trước.
Tô Lam khế cười, xem ra quả thật cô không nhìn nhầm A Viễn, người này quả thật không hề xấu.
“Cốc cốc cốc…
Tiếng gõ cửa.
Tô Lam đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, lập tức mở cửa, tóm người bên ngoài kia kéo vào!
“Nửa đêm canh ba anh đến phòng tôi làm gì?”
Trên mặt Mục Nhiễm Tranh vẫn mang nụ cười vô lại như trước.
“Cô gấp không chịu được lôi tôi vào đây làm gì?”
Tô Lam buông tay, lườm anh: “Tôi sợ bị người khác nhìn thấy, không giải thích rõ được!”
“Dường như cô cực kì muốn xóa sạch quan hệ với tôi, Tô Lam, cô làm sao thế?”
chú anh?”
“Bạn gái tin đồn, không biết có thật không nữa”
“Tô Lam! Cô đừng có đổi chủ đề! Vì sao cô không đứng ra?”
Mục Nhiễm Tranh lúc này cực kì nóng nảy.