Chương
Ngắt máy, Hạ Liên nhìn Tiêu Mạch Nhiên ở phía sau, vốn muốn lát nữa mới nói với cô.
Nhưng Tiêu Mạch Nhiên từ từ mở mắt: “Là điện thoại của chị Nguyệt Như sao? Có chuyện gì thế?”
Hạ Liên quay người lại.
“Chị Mạch Nhiên, không có gì, là chuyện tốt, bên phía chị Nguyệt Như vừa nhận hai hợp đồng đại diện cho chị, hơn nữa điện thoại của chị Nguyệt Như sắp cháy máy rồi, kịch bản muốn mời chị tham gia đã chất thành đống cao!”
Cho dù đã là nửa đêm, nhưng Hạ Liên vẫn vì chuyện độ nổi tiếng của Tiêu Mạch Nhiên bùng lên mà cực kì hưng phấn.
Tiêu Mạch Nhiên chậm rãi nở nụ cười.
Độ nổi tiếng trước kia của cô trở lại rồi, hơn nữa còn cao hơn trước kia một tầng.
“Đúng rồi, chị Mạch Nhiên, Mục Nhiễm Tranh bao trọn mười rạp chiếu đó! Chị xem xem anh ấy có mắt nhìn không, còn chưa đâu vào đâu, đã bắt đầu nịnh nọt người thím tương lai này rồi”
Tiêu Mạch Nhiên cười nhàn nhạt.
“Còn nữa, nghe nói phúc lợi gần đây nhất của tập đoàn Dark Region là vé xem phim “Yên hồng thiên hạ, cũng không biết chủ tịch Quan mua bao nhiêu vé, người cứ âm thầm đối xử tốt với người khác như chủ tịch Quan, thật sự là hiếm thấy nha!”
Nghe đến đây, đôi mày Tiêu Mạch Nhiên cong lên, khuôn mặt vừa rồi còn mệt mỏi, giờ đã phủ lên một màu vui sướng.
Hạ Liên bĩu môi, hơi thất vọng.
“Thế nhưng, ngày mai chúng ta phải tham gia đoàn phim rồi, chị Mạch Nhiên cũng không có thời gian ôn chuyện với chủ tịch Quan nữa”
“Rồi sẽ có thôi” Tiêu Mạch Nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thành phố Z giữa đêm thâu vẫn lung linh ánh đèn đầy màu sắc.
“Cũng đúng! Dù sao sự nghiệp của chị Mạch Nhiên đang đi lên, sau này thời gian ở cùng chủ tịch Quan còn nhiều mài”
Tiêu Mạch Nhiên không nói gì nữa, chìm trong suy nghĩ của bản thân.
Khu Rainbow Về đến nhà, cũng không còn sớm nữa, Tô Lam tắm rửa xong rồi lên giường nằm.
Ngày mai phải tham gia đoàn phim “Khuynh quốc: khuynh thành”, bộ phim này là một bộ phim truyền hình, có lẽ phải quay hai ba tháng.
Từ lần trước cãi nhau, anh mãi không về nhà.
Anh không về, cô có thai kiểu gì chứ?
Tô Lam nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên gửi tin nhắn cho chồng mình.
“Chồng, ngày mai tôi phải tham gia đoàn phim, lần này có lẽ phải hai ba tháng mới có thể về nhà”
Thông báo một chút hành tung của mình cũng là điều nên làm.
Ai bảo bọn họ là vợ chồng trên giấy tờ chứ.
Hồi lâu không nhận được tin trả lời của chồng mình, Tô Lam thầm thở dài một hơi, vứt điện thoại sang một bên.
Ai biết được, Quan Triều Viễn lại quay về!
Hai ba tháng!
Lúc Quan Triều Viễn thấy thời gian này, cảm thấy bản thân sắp điên mất rt Khoảng thời gian này, anh đang tức giận, vì thế mãi không về nhà, sau đó phát hiện hậu quả của việc tức giận, chính là tự trừng phạt chính mình!