Chương 4652 Cùng lúc đó, một chiếc xe chở minh tỉnh màu đen đỗ trước cổng hội trường. Không lâu sau, cửa xe được mở ra. Mộ Mãn Loan đi giày cao gót, tao nhã bước xuống xe. Cô mặc áo khoác măng †ô màu vàng nhạt, trang điểm nhẹ, trông rất xinh đẹp. Cô đeo kính râm che khuất nửa khuôn mặt, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra cô. “Cô Mộ, không cần tôi cùng cô đi vào à?” Chú Lưu đi xuống xe, đến bên cạnh Mộ Mẫn Loan. Vé concert đã sớm bán hết, có thể thấy được độ nóng của nó. Mặc dù Mộ Mẫn Loan đã đến sớm một tiếng, nhưng gần hội trường đã biển người tấp nập.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Một mỹ nhân thoát tục như Mộ Mẫn Loan vừa xuống xe đã thu hút ánh mắt của không ít người. Chú Lưu hơi lo lắng sự xuất hiện của Mộ Mẫn Loan sẽ gây ra rối loạn. Thực ra Mộ Mãn Loan cũng có băn khoăn, nhưng chỉ cần nghĩ tới đây là buổi hẹn hò đầu tiên của mình và Tô Duy Nam, cô lại không nỡ làm hỏng. “Không sao đâu chú Lưu, tôi vào trước, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.” Nhìn nụ cười ngọt ngào của Mộ Mãn Loan, chú Lưu cũng không khuyên nữa: “Vậy thì có cần tôi đón cô không?” Đây là cuộc hẹn hò của mình và Tô Duy Nam, Mộ Mãn Loan không muốn bị người khác quấy rầy, cho nên cô lắc đầu, nói với chú Lưu: “Không cần. Lát nữa Duy Nam sẽ đưa tôi về.” Lúc này chú Lưu mới biết hôm nay là ngày Mộ Mãn Loan cùng Tô Duy Nam đi xem concert. Ông ấy vốn không yên lòng, nghe vậy thì mới bình tĩnh lại. Có cậu Tô thì dù gì đi nữa cậu ấy sẽ không để Mộ Mãn Loan xảy ra ngoài ý muốn. “Chúc cô có một ban đêm vui vẻ. Tôi đi trước đây” Sau khi căn dặn Mộ Mẫn Loan, chú Lưu rời đi trước. Lúc này đa số khán giả đã lần lượt tới hiện trường. Mộ Mẫn Loan không ngờ buổi concert này lại thu hút đến thế. Khi cô chuẩn bị vào sân thì người bên cạnh nghi hoặc nhìn cô, thậm chí cô còn nghe thấy họ nhỏ giọng thì thầm: “Ê, mấy cậu xem cô gái kia có phải là Mộ Mẫn Loan không?” “Sao có thể chỉ! Ngôi sao lớn như cô ấy sao có thể xuất hiện ở nơi này!” “Vậy à? Nhưng tớ thấy cô ấy rất giống. Không tin cậu nhìn xem?” Nhận ra ánh mắt của mọi người, Mộ Mãn Loan đỡ kính đen xoay người đi ra ngoài. Cô nghĩ hay là chờ tới khi concert sắp bắt đầu rồi mình lại đi vào. Thấy thời gian mở màn càng ngày càng tới gần, Asius đứng ngồi không yên. Thỉnh thoảng anh ta lại quay người nhìn lối vào, hy vọng sẽ thấy bóng dáng của Mộ Mãn Loan. Nhưng ghế ngồi đã sắp đầy, lại không thấy Mộ Mẫn Loan ở đâu. “Rõ ràng cô ấy đã đồng ý với mình là sẽ tới xem buổi concert này rồi mà, sao bây giờ còn chưa tới?” Asius vốn còn tràng đầy mong đợi vào cuộc hẹn hò tối nay, đột nhiên trở nên vô cùng uể oải. Nếu Mộ Mãn Loan không xuất hiện thì buổi concert này chẳng còn ý nghĩa với anh ta. Trong lúc Asius thấp thỏm chờ đợi, concert bắt đầu mở màn. Ban đồng ca đã bắt đầu diễn tấu trên sân khấu. Asius quay sang nhìn chiếc ghế trống trơn bên cạnh, trong lòng vô cùng buồn bã. Tại sao lại như vậy? Rõ ràng Mộ Mãn Loan đã hứa với mình là sẽ tới rồi mà, nhưng tại sao concert đã bắt đầu mà cô ấy vẫn chưa tới?