Chương 4894 Lúc nãy Liễu Thanh Vân và Tô Duy Nam đang nói về chuyện đó, ông ta rất bối rối và căn bản không biết họ đang nói về cái gì. Trên mặt Liễu Thanh Vân thoáng | hiện lên một tia chế nhạo: “Ông không cần lo lắng về những gì tôi nói với cậu ta, ông chỉ cần biết rằng chúng ta đã giành được quyên giám hộ Bảo Anh từ hôm nay. Cái này chẳng phải đủ rồi sao?” Khi đề cập đến vấn đề này, trên khuôn mặt của ông .John đột nhiên nở một nụ cười vô cùng phấn khích: “Đúng vậy, chỉ cần tôi giành được quyền giám hộ Bảo Anh, tất cả tiền sẽ là của tôi!” Sau khi nghe lời này, vẻ mặt Liễu Thanh Vân hiển nhiên lạnh hơn vài phần. Cô ta quay lại và đặt lòng bàn tay lên ngực ông .John, ánh mắt lạnh như băng nhìn ông ta, giọng điệu của cô ta trở nên khắc nghiệt: “John, ông nói đây là ý gì? Hai chúng ta ngay từ đầu đã thảo luận rồi. Chỉ cần có thể giành được quyền nuôi dưỡng Bảo Anh, tiền kia hai chúng ta sẽ chia mỗi người một nửa. Chẳng lẽ ông muốn lấy nó một mình bây giờ sao?” Ông .John nhìn Liễu Thanh Vân hoàn toàn thay đổi, gần như buộc phải chịu đựng thôi thúc muốn bịt miệng. Thành thật mà nói, ngay từ đầu ông ta đã không mong đợi Liễu Thanh Vân có thể thuyết phục được Tô Duy Nam bằng một vài lời. Vì vậy, lần này ông ta đến đây chỉ để thử vận may. Nhưng ông ta thực sự không ngờ lại bị anh ấy đánh. “Liễu Thanh Vân, lòng tham của cô đừng có quá lớn. Tôi nói cho cô một 10% cũng không ít rồi. Cô còn muốn đòi tôi 50%?” Liễu Thanh Vân nhẹ nhàng giật giật khóe miệng: “Nhìn dáng vẻ của ông đi, ông thật sự định trở mặt cự tuyệt?” Trên thực tế, ông .John vẫn đang do dự. Ông ta chỉ nhìn chằm chằm Liễu Thanh Vân, muốn xem cô ta còn thủ đoạn nào khác. Lúc này, Liễu Thanh Vân cười lạnh một tiếng: “Tôi cũng có thể nói với cô, tôi cần số tiền đó bởi vì chỉ có số tiền lớn đó mới có thể làm cho khuôn mặt của tôi giống như một người bình thường.” “Có một câu nói cổ của người Bạch Lạc rằng lời của vua cũng thua thằng liều đấy. Nếu ông thực sự hạ quyết tâm để ép buộc tôi, tôi sẽ liên hệ với Tô Duy Nam ngay lập tức!” “Vì tôi có cách khiến anh ta đồng ý giao quyền nuôi dưỡng Bảo Anh, tự nhiên cũng có cách khiến anh ta nhận lại. Nếu ông không tin thì có thể thử xeml” Nói xong, Liễu Thanh Vân quay người lãnh đạm và ngạo mạn, không chút do dự đi về phía cổng khu. Mặc dù ông .John đó có vẻ ngoài cao lớn và hào hoa, nhưng pong ta hoàn toàn là một người đàn ông có tay chân phát triển tốt và đầu óc ngu si. Liễu Thanh Vân thật sự không để ý đến những người như vậy. Khi ông .John nghe thấy lời đe dọa này từ Liễu Thanh Vân, một nụ cười nhẹ nhàng ngay lập tức hiện lên trên khuôn mặt nhu hòa. Ông ta cười và chạy theo cô ta: “Hoa, những điều tôi nói vừa rồi chỉ là nói giốn, cô đừng để trong lòng!” “Không phải cô nói muốn 50% sao? Được, 50% thì 50%I” Liễu Thanh Vân cười khinh thường, cũng không để ý tới ông ta mà đi thẳng về phía trước. Khi Liễu Thanh Vân và ông .John lên chiếc taxi rời đi, Thomas cũng nhận được một cuộc gọi.