Chương 5005 Ở trong mối quan hệ kỳ lạ này của hai người bọn họ, cô ta vốn không có bất kỳ lập trường hay đưa ra yêu cầu gì với đối phương. Năm đó cô ta chỉ vì khoản tiền kia mà bán mình ba năm. “Bảo Lan, chúng ta đã đến, làm sao cô còn đứng ngây ngốc ở đây không đi ra?” Tô Lam đứng ở một bên đưa tay kéo Nguyễn Bảo Lan. Cô thuận theo ánh mắt của Nguyễn Bảo Lan là có thể nhìn thấy Thẩm Tư Huy ở cuối hành lang mặt mũi đầy lo lắng sốt ruột. Tô Lam cũng là phụ nữ, cô lập tức kịp phản ứng. Cũng chính là vào lúc này, một bác sĩ mặc áo khoác trắng đi ra từ trong phòng bệnh. Thẩm Tư Huy vừa nhìn thấy bác sĩ kia đã không dẫn nổi xông tới. Anh ta bắt được cánh tay của ông †a, vô cùng vội vàng mở miệng hỏi thăm: ‘ Hiện tại đứa bé trong bụng của cô ấy thế nào?” Bác sĩ kéo khẩu trang xuống, nói mấy chữ một cách rất đơn giản: “Có dấu hiệu sinh non.” Thẩm Tư Huy cũng không rõ lắm ý nghĩa của mấy thuật ngữ chuyên ngành thế này, hiện tại anh có thể nghe hiểu cũng chỉ có hai chữ “Sinh non” mà thôi. Trong lúc nhất thời, gương mặt đẹp trai lập tức trở nên trắng bệch. Bàn tay đang gắt gao nắm chặt cánh tay của bác sĩ cũng rũ xuống vô lực theo, dáng vẻ rõ ràng là đang hoang mang lo sợ. “Bảo Lan, muốn đi sang nhìn một chút không?” Tô Lam quay đầu nhìn Nguyễn Bảo Lan một cái. Cuối cùng bây giờ Nguyễn Bảo Lan cũng lấy lại tinh thần. Khóe miệng của cô ta nhẹ nhàng cong lên, ngược lại câm tay Tô Lam nói: ‘Dù gì cũng đã tới, vậy chúng ta đi qua xem một chút, dù sao nói thế nào nguyên nhân chuyện này cũng bắt nguồn từ tôi.” “Nếu cô muốn đi, vậy tôi sẽ đi với cø. Tô Lam nhẹ gật đầu, hai người cùng nhau đi đến chỗ của Thẩm Tư Huy. Bây giờ sắc mặt Thẩm Tư Huy vô cùng khó coi đứng ở cuối hành lang. Dáng vẻ gắt gỏng giống như một con sư tử bị nhốt ở trong lồ ng sắt, tùy thời đều muốn bộc phát ra. Bác sĩ kia nhìn thấy anh ta như vậy, ông ta đang chuẩn bị bắt đầu giải thích “Dấu hiệu sinh non” là có ý gì. Đột nhiên thang máy sau lưng Tô Lam vang lên ‘Leng keng”, cửa bị mở ra. Hai người các cô chỉ nhìn thấy một bóng dáng cao lớn màu đen vọt ra ngoài từ đằng sau lưng mình. Thậm chí hai người các cô còn chưa lấy lại tinh thần là đã nhìn thấy bóng dáng kia lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai vọt tới trước mặt Thẩm Tư Huy. Chỉ nghe một tiếng “Bụp ” vang lên. Người kia không nói hai lời, trực tiếp nên một quyền nặng nề vào trên mặt Thẩm Tư Huy. “Ưm, hừt” Sức lực của quyền kia rất lớn, trực tiếp đánh làm Thẩm Tư Huy lùi lại mấy bước. Cho đến khi sau lưng đụng vào vách tường mới miễn cưỡng ngừng lại. Anh ta rên khẽ một tiếng, khi nhìn rõ hình dáng người đến thế nào, anh ta đưa tay lau máu tràn ra từ khóe miệng.