Chương
Đúng vậy, anh đã quyết định rồi, dù sinh ra quái vật anh cũng chấp nhận.
“Hơn nữa, có lẽ chúng tôi có thể sinh ra
một đứa con bình thường, đây là chuyện không thể nói chính xác được theo như bình thường, chưa biết chừng con của tôi còn tốt hơn tôi, dù sao nó chỉ có một phần tư dòng máu của ma cà rồng!”
Mặc dù nói vậy không sai, nhưng bởi vì chưa có tiền lệ nên không ai biết sẽ như thế nào.
Dù sao anh cũng là một thể kết hợp của con người bị phong ấn và ma cà rồng, sở dĩ bị phong ấn là để trừng phạt những người và ma cà rồng vi phạm quy tắc.
Bản thân anh là kết quả của việc bị trừng phạt, đời sau của anh… Không thể nào biết được.
“A Viễn , chuyện này cậu phải suy nghĩ cho kỹ, một khi con hai người chào đời, nếu có vấn đề gì thì Tô Lam sẽ nhìn ra ngay, đến lúc đó ngay cả thân phận cũng không giấu được đâu.”
Các bạn chọn truyen. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
“Không giấu được thì không giấu nữa! Sớm muộn cô ấy cũng sẽ biết!”
Dạ Bân nhìn Quan Triều Viễn với vẻ kinh ngạc.
“Cậu định nói thân thế của mình cho cô ấy à?”
“Vẫn chưa, nhưng đây là chuyện sớm muộn thôi.”
Quan Triều Viễn vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
“Cậu như vậy thật sự quá mạo hiểm…”
“Vì Tô Lam, tôi bằng lòng mạo hiểm, dù cho nguy hiểm lớn cỡ nào!”
Đúng lúc này, điện thoại của Quan Triều Viễn vang lên một tiếng.
Quan Triều Viễn nhìn màn hình, là tin nhắn của Tô Lam.
Bên kia cô đã bàn bạc xong với Mục Nhiễm Tranh.
“Được rồi, tôi không nói nhảm với cậu nữa, tôi phải đi đón Tô Lam đây.”
“A Viễn , cậu làm chuyện này liệu có suy nghĩ đến hậu quả không? Cậu đừng nông nổi.”
“Tôi rất bình tĩnh”
Ánh mắt Quan Triều Viễn bỗng nhiên dừng lại trên người Dạ Bân.
“Lát nữa cậu hãy cảnh cáo Tiêu Mạch Nhiên, chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm, cô ta tự mình suy nghĩ kỹ càng đi.”
Trong lòng Dạ Bân căng thẳng, đây chính là mục đích hôm nay anh ta tới tìm Quan Triều Viễn, anh ta đã đoán được Quan Triều Viễn chắc chắn sẽ nghi ngờ Tiêu Mạch Nhiên.
“Chuyện này cậu thật sự hiểu lầm Mạch Nhiên rồi, tôi đã hỏi cô ấy, cô ấy bảo không phải mình làm, dạo này cô ấy rất bận rộn, sao có thời gian tính kế Tô Lam được?”
Dạ Bạn cũng lo lắng Quan Triều Viễn và Tiêu Mạch Nhiên sẽ nảy sinh hiềm khích, cho nên cố ý gọi Quan Triều Viễn đến giải thích.
Quan Triều Viễn không nhịn được “hư” một tiếng.
“Tốt nhất không phải cô ta, chuyện này chưa xong đầu, tôi sẽ tự mình điều tra. Nếu điều tra ra là cô ta thì cô ta cứ liệu hồn”
“Mạch Nhiên không phải người như vậy, ít nhất với tình bạn nhiều năm của chúng ta, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện này, khi nào cậu có được chứng cớ xác thực hăng nghi ngờ cô ấy, nếu không sẽ làm rạn nứt tình cảm”