Chương
Quan Triều Viễn hậm hực ‘hừ’ một tiếng, đứng dậy chuẩn bị lên lầu.
“Buổi trưa không được chơi game, ngoan ngoãn ngủ trưa cho em!”
Không ngờ ngay cả game cũng không cho chơi!
“Ngày mai anh đi làm!” Quan Triều Viễn tức giận la lên.
“Vậy tốt đấy, em đỡ phải ngày ngày ở nhà hầu hạ anh.”
“!”
Quan Triều Viễn tức đến không nói nên lời, phổi như sắp nổ tung!
Chắc chắn người phụ nữ này là do ông trời phái xuống hành hạ anh.
Sau khi Quan Triều Viễn tức giận rời đi, tốc độ ăn cơm của Tô Lam cũng chậm lại.
Một thời gian rồi mà không có chút manh mối nào.
Chuyện này khó giải quyết hơn bao giờ hết, cô chỉ có thể tránh ở nhà, không làm được việc gì.
Buổi tối, trong giảng đường của Học viện Mỹ thuật.
Trong sáu tháng đầu của năm nhất, trường học đã sắp xếp môn học cơ bản cho sinh viên năm nhất, đây là các môn bắt buộc đối với mỗi tân sinh viên.
Vì lịch học của sinh viên năm nhất khá kín nên các môn cơ bản được sắp xếp vào buổi tối.
Giảng đường của Học viện Mỹ thuật có sức chứa đến năm trăm người, thế cho nên đây là thời điểm tốt để mọi người trốn tiết, dù sao thì có tận năm trăm người, không thể nào điểm danh từng người được.
Giáo viên của môn cơ bản cũng biết rõ điều này nên lần nào cũng cử vài sinh viên của các lớp tiến hành điểm danh.
Sau khi điểm danh xong thì bắt đầu vào bài học.
Khóa học môn cơ bản không phải môn chuyên ngành nên mọi người cũng không xem trọng. Vì nhiều người nên trong lớp có người nói chuyện, có người làm bài tập, có người chơi điện thoại, chẳng được mấy ai nghiêm túc nghe giảng.
Mỗi tiết học Tô Kiêm Mặc đều rất nghiêm túc nghe giảng, thậm chí cậu còn ghi chép lại.
Mục Nhất Hân ngồi ở phía sau Tô Kiêm Mặc, từ Tô Lam mà Mục Nhất Hân biết được Tô Kiêm Mặc vẫn chưa có bạn gái, cô ấy lại bắt đầu con đường theo đuổi.
“Tan học rảnh không? Chúng ta đến vườn hoa dạo nhé?”
Mục Nhất Hân viết vào một tờ giấy rồi dùng bút chọc vào lưng Tô Kiêm Mặc.
Tô Kiêm Mặc cảm giác được nhưng cậu phớt lờ.
Mục Nhất Hân mất tự nhiên làm mặt quỷ, đúng là không hiểu chuyện tình yêu gì cả!
Lúc này, hai chàng trai ở bên cạnh Mục Nhất Hân nháy mắt với nhau.
Giảng đường có rất nhiều lớp cùng học chung, chỗ ngồi cũng tùy ý mọi người ngồi.
Mục Nhất Hân thật sự không quen biết hai chàng trai bên cạnh.
“Cậu nghe nói chưa? Tô Lam là người có đời tư rất hỗn loạn đấy, dây dưa không rõ với Mục Nhiễm Tranh rồi còn có hành động thân mật với một người đàn ông bí ẩn nữa.”
“Sao tôi có thể không biết được chứ, tôi xem đoạn video của ‘Hòa thượng’ rồi, hai người ở trong phòng tập làm chuyện không thể miêu tả được.”
“Ha ha, tôi cũng xem rồi, quả thực là sốc nặng, trông Tô Lam ngây thơ trong sáng thế, không ngờ lại là một cô gái dâm đãng!”