Chương
Thấy thái độ của Mộ Dung Dịch không quá cứng rắn, Tô Nhược Vân nhân cơ hội nói ra.
Mộ Dung Dịch không trả lời.
“Cứ lấy em làm ví dụ, nhờ công ty nâng đỡ nên em mới có độ hot như hôm nay, nhưng chị ta thì sao? Bây giờ bộ phim điện ảnh nào của chị ta cũng bán rất chạy, độ hot cũng không ngừng tăng cao, trong đó không ẩn chứa gì sao?”
“…”
“Trên Weibo và các diễn đàn nói chị ta ngủ với lãnh đạo cấp cao, có gì đó với người khác không phải là vô căn cứ. Chúng ta đều biết rất rõ hoàn cảnh của chị ta, nếu như chị ta không dùng thân mình để trèo lên cao thì lấy đâu ra nhiều cơ hội như vậy?”
Mộ Dung Dịch biết rất rõ những chuyện này.
Nhưng đây cũng là điều anh ta không muốn nghe nhất.
“Được rồi, đừng nói nữa.”
“Nói hay không thì cũng như nhau thôi, chị em đã không còn là Tô Lam sạch sẽ lúc đầu từ lâu rồi.”
Mộ Dung Dịch quay đầu nhìn Tô Nhược Vân.
“Vậy em còn không mau tắm rửa sạch sẽ đợi anh?”
Tô Nhược Vân đột nhiên mỉm cười.
“Hay là chúng ta cùng nhau tắm sạch sẽ đi?”
Cả hai đạt được thống nhất tay trong tay vào phòng tắm.
Ngay sau đó là trong phòng tắm vang lên tiếng cười, tiếp theo là tiếng thở dốc vô cùng ái muội.
Mỗi khi nhắc đến Tô Lam, Mộ Dung Dịch luôn muốn Tô Nhược Vân rất nhiều.
Trong đầu anh ta toàn là Tô Lam.
Năm năm tình cảm, chỉ vì cô không muốn trao thân cho anh ta nên mọi thứ đều tan biến.
Bệnh viện QM.
Mặc dù tình trạng của Tô Kiêm Mặc đã ổn định rồi nhưng vẫn cần ở lại bệnh viện tiếp tục theo dõi một thời gian, Tô Lam cũng không cho cậu xuất viện.
Hôm nay, Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đã đến thăm Tô Kiêm Mặc.
“Thím, cháu đến thăm Kiêm Mặc, cậu ấy thế nào rồi ạ?”
Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt tình cờ gặp Tô Lam ở ngoài cửa.
“Hồi phục khá tốt, hai đứa vào đi.”
Tô Lam dẫn hai đứa vào phòng bệnh.
“Kiêm Mặc, bạn học của em đến thăm em này.”
Tô Kiêm Mặc đang nằm trên giường bệnh đọc sách, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đang cười rạng rỡ.
Mặt cậu sa sầm ngay lập tức.
“Họ không phải bạn học của em, không cùng lớp, bọn em không thân.”
Tô Kiêm Mặc tiếp tục đọc sách.
Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt đều cảm thấy rất gượng gạo, Tô Lam cũng cảm thấy như vậy.