Chương
Mẹ của Tô Nhược Vân là kẻ thứ ba.
Tô Nhược Vân là do kẻ thứ ba sinh ra.
Tô Nhược Vân là em gái cùng cha khác mẹ chỉ nhỏ hơn ba tháng của Tô Lam.
Em trai của Tô Nhược Vân khiến người ta mang bầu nhưng không nhận trách nhiệm, để nhà gái đi phòng khám chui làm phẫu thuật nạo thai, không chi một đồng.
Tô Nhược Vân cố ý đăng clip khiến mọi người hiểu lầm, còn thuê thủy quân bôi nhọ Tô Lam.
Những chuyện này đều được đưa tin và lên hot search.
Sáng sớm, Tô Lam đã nhận được điện thoại của Mục Nhiễm Tranh.
Mục Nhiễm Tranh báo nội dung từng tin tức cho Tô Lam nghe.
Điều khiến Tô Lam bất ngờ mà đến cả những phương tiện truyền thông chính thông do Tô Nhược Vân mời tới cũng không bỏ lỡ bất kỳ tin tức nào.
Đáng lý ra, tối hôm qua Tô Nhược Vân cũng phải có hành động gì đó, ít nhất cũng sẽ bịt miệng những phương tiện truyền thông chính thống ấy, không đến mức toàn bộ cánh truyền thông cùng tấn cống như vậy.
Chưa biết chừng tương lai còn có đường cứu vãn.
Nhưng lại chẳng có gì cả.
“Chắc chắn lần này Tô Nhược Vân không có cơ hội xoay mình rồi, thật là sung sướng!” Dường như Mục Nhiễm Tranh rất phấn khởi: “Tôi lại nói cho cô một tin tức hả lòng hả dạ nữa nhé, tối qua Tô Nhược Vân tự sát đấy!”
“Cái gì? Tự sát ư?”
Điều này khiến cho Tô Lam vô cùng ngạc nhiên.
“Còn giả được chắc? Tôi cố ý cử người đến đó trông chừng, có xe cứu thương tới cơ mà, nghe nói là ban đầu Tô Nhược Vân nhảy cửa sổ, sau đó cắt cổ tay!”
“Sau đó thì sao?”
“Không có sau đó, đưa đến bệnh viện, không biết sống chết thế nào.”
“Không chết đâu, cô ta diễn cho Mộ Dung Dịch xem thôi. Lợi thế duy nhất của cô ta bây giờ là Mộ Dung Dịch, dĩ nhiên cô ta phải lấy được sự tin tưởng của anh ta.”
Tô Lam vẫn rất hiểu Tô Nhược Vân.
“Ồ, thì ra là vậy.”
“Tôi không nói chuyện với anh nữa. Tôi phải đi xem chú của anh đây, giờ anh ấy vẫn chưa dậy đâu.”
Tô Lam cúp máy rồi trở lại phòng ngủ, Quan Triều Viễn vẫn đang ngủ say.
Không biết vì sao dạo gần đây anh giống như cứ ngủ mãi không tỉnh.
Tô Lam lo lắng nhìn về phía Quan Triều Viễn đang ngủ say.
Trước kia Quan Triều Viễn không thích ngủ lắm, lần nào Tô Lam tỉnh dậy thì anh cũng đã rời đi rồi.
Hồi trước cô bảo anh ngủ sớm dậy sớm rồi ngủ trưa thì anh khó chịu như đang có người đòi giết anh vậy.
Nhưng có vẻ như dạo này anh rất thích ngủ, rõ ràng là đêm qua anh đã ngủ rất sớm rồi, mới mười giờ đã lên giường đi ngủ, nhưng bây giờ anh đã ngủ được mười tiếng rồi mà vẫn chưa tỉnh.
Tô Lam nghĩ ngợi, hình như từ sau khi Tô Kiêm Mặc xuất viện thì anh cũng ngủ nhiều hơn.
Tô Lam thử lay người Quan Triều Viễn, lúc này anh mới mơ màng mở mắt ra.