Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

chương 889

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Mặc dù ý tưởng này hơi rắc rối một chút, nhưng nó vẫn khả thi.”

Dạ Bân mỉm cười.

“Vậy thì chuyện này cứ để tôi lo, tôi sẽ chuẩn bị xe hiến máu, nhưng có thể sẽ phiền phức một chút. Còn phải tìm điểm mù không có camera giám sát, cậu cứ đợi tin tốt của tôi đi.”

Quan Triều Viễn gật đầu rồi nhìn điện thoại.

“Tôi phải về nhà ngủ đây.”

Nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của Quan Triều Viễn, Dạ Bân cũng không giữ anh lại, để anh rời đi.

Dạ Bân luôn thích cuộc sống về đêm nhất, anh ta không muốn đi ngủ sớm như vậy.

Trong lúc anh ta đang không biết chơi gì thì nhận được điện thoại của Tiêu Mạch Nhiên.

“Dạ Bân, xe của tôi bị hỏng rồi, bây giờ cậu có thời gian không? Có thể đưa tôi ra sân bay được không?”

“Được, tôi đến ngay, cậu gửi địa chỉ cho tôi đi.”

Dạ Bân dù sao cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, vì vậy đi đón Tiêu Mạch Nhiên.

Khi đón được Tiêu Mạch Nhiên, Dạ Bân phát hiện chỉ có một mình Tiêu Mạch Nhiên.

“Sao lại chỉ có một mình cậu? Trợ lý của cậu đâu?”

“Xin nghỉ phép rồi, lần này tôi đi ngắn hạn, chỉ khoảng ba đến năm ngày thôi, nên không bảo cậu ấy đi theo.”

Tiêu Mạch Nhiên ngồi trên ghế phụ lái.

Dạ Bân lái xe đi về phía sân bay.

“Mạch Nhiên, cậu trông có vẻ tốt hơn nhiều so với trước đây rồi.”

“Đúng vậy, đây đều là công lao của A Viễn, ở hoa viên Crystal người làm chăm sóc rất chu đáo, đồ ăn hàng ngày đều được quản lý nghiêm ngặt. Ngay cả khi tôi đi quay phim cũng có chuyên gia dinh dưỡng chỉ định thực đơn cho.”

Khi Tiêu Mạch Nhiên nói lời này, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.

“Cậu ấy à, tâm địa quá tốt, luôn nhớ cái tốt của người khác. Cậu quên rồi à, đây đều là do cậu đã dùng máu của chính mình để đánh đổi, những việc này đều là A Viễn nên làm.”

“Phải rồi, gần đây tôi không liên lạc với A Viễn, anh ấy thế nào rồi?”

Dạ Bân im lặng một lúc rồi nói: “Không ổn lắm.”

Thế là Dạ Bân nói với Tiêu Mạch Nhiên về tình hình của Quan Triều Viễn.

Tiêu Mạch Nhiên cũng rất kinh ngạc!

“Chuyện này không thể được, mấy người điên rồi à?”

Tiêu Mạch Nhiên bình tĩnh lại rồi nói: “Tôi có một ý kiến hay.”

Khi Dạ Bân nghe thấy phương pháp của Tiêu Mạch Nhiên liền nhanh chóng lắc đầu.

“Không được, tuyệt đối không được! Mạch Nhiên, sức khỏe của cậu vừa mới tốt lên một chút, cậu đã thiếu máu rồi, tuyệt đối không được làm chuyện ngốc nghếch nữa!”

“Cách giải quyết của cậu mới chắc chắn không được! Hai người có từng nghĩ rằng việc tự ý sử dụng xe hiến máu là bất hợp pháp không! Hơn nữa, thân phận của A Viễn đặc biệt như vậy, tuyệt đối không được để người khác biết!”

Tất nhiên Dạ Bân biết điều này, nên anh ta cũng rất khó xử.

Bắt buộc phải là máu tươi của con người, điều này đúng là rất khó làm được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio