Chương
Bạn gái và vị hôn thê rốt cuộc vẫn có khác biệt về bản chất.
Nhưng vừa nghĩ tới Mộ Dung Dịch vẫn còn chút để tâm đến Tô Lam, cả người cô ta liền không thoải mái.
Việc quay phim “Yên hồng thiên hạ” vẫn tiến hành như thường.
Người có chuyện vui vẻ sảng khoái, cho dù xung quanh đều là những lời gièm pha, nhưng Tô Lam vẫn đặt tất cả tâm tư vào việc quay phim như trước, không hề để ý đến những lời không hài hòa kia.
Cô vẫn còn chút cảm nhẹ, nhưng cô không để ý, hai ngày nay bụng dưới hơi đau, có lẽ là đặt tâm trạng vào phim, cũng không để ý.
Kết quả vừa quay xong một cảnh phim, cô liền cảm thấy một dòng nhiệt nóng chầm chậm chảy xuống từ bụng dưới…
Cảm giác này…
Hỏng rồi!
Tô Lam vào nhà vệ sinh, thấy quần lót đã dính một vệt đỏ, ý nghĩ muốn chết cũng xuất hiện.
Gần đây bận quá, cô lại quên béng mất chuyện phụ nữ còn có bà dì ghé thăm.
Giờ còn đang quay phim, về khách sạn chắc chắn không được.
Không còn cách nào khác, chỉ đành nhờ nhân viên trong đoàn phim giúp đỡ.
Cô lén lút thì thâm bên tai một nhân viên nữ, cô nhân viên kia cười cười, lấy từ trong túi ra một miếng vuông trắng nhét vào trong tay Tô Lam.
Tô Lam thấy xung quanh không có người, vội vàng nhét vào trong túi, lại vội vội vàng vàng quay về nhà vệ sinh.
Toàn bộ quá trình lọt vào tâm mắt của Hoàng Xán.
Trên mặt Hoàng Xán là biểu cảm vui mừng, sau đó đi tới bên cạnh Tô Nhược Vân.
Tô Nhược Vân đang ngồi trên ghế dựa đọc kịch bản, trên chiếc bàn bên cạnh còn có nước ép hoa quả lạnh và một ít đồ ăn nhẹ.
Hoàng Xán nói thầm bên tai Tô Nhược Vân một hồi, Tô Nhược Vân vừa kinh ngạc vừa vui mừng hỏi: “Cô nói thật sao?”
“Cực kì chính xác, tận mắt em nhìn thấy”
Trên mặt Tô Nhược Vân hiện ý cười đắc ý: “Ôi… Vậy hôm nay chúng ta có kịch hay xem rồi, cô đi gọi phó đạo diễn Trần qua đây, nói là tôi có chuyện muốn nói với ông ấy”
Hoàng Xán tung tăng tung tẩy rời đi.
Phó đạo diễn Trần này là người của Quốc tế Nghệ Tân, thường ngày qua lại rất thân thiết với Tô Nhược Vân, biết được thân phận của Tô Nhược Vân, đương nhiên cũng tích cực nịnh hót cô ta.
Vì thế, đề nghị của Tô Nhược Vân, ông ta lập tức đồng ý.
Ai lại đắc tội với bà chủ tương lai cơ chứ?
Tô Lam lúc này còn đang chuẩn bị lời thoại cho cảnh sau.
Bụng dưới truyền đến từng hồi đau đớn, có thể cảm nhận được máu đang chảy ồ ra.
Vòng sinh lý của cô trước kia luôn rất chuẩn, từ khi Tô Kiêm Mặc bước sang tuổi mười bảy thì không chuẩn nữa, dường như là vì trong lòng luôn đang lo lắng gì đó.
Lần này, vì rất bận, cô cũng không nhớ bị muộn bao nhiêu ngày nữa.
Càng bị muộn, máu sẽ càng chảy nhiều.
Một chiếc băng vệ sinh sợ là không đủ, Tô Lam nghĩ, lát nữa lại mượn nhân viên một chiếc vậy, bây giờ quả thật không còn cách nào khác, chỉ đành mặt dày đi mượn thôi.