Tổng Tài Anh Tàn Nhẫn Quá Rồi

chương 87: 87: chưa ly hôn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô liền lạnh lùng rút tay ra, nước bọt của anh còn dính lên đó bóng lóng.

Tiểu Anh đứng lên nhìn anh lạnh lùng cất tiếng

"Anh tự thu dọn xong rồi, đi về đi"

"Anh biết rồi" Tôn Yên Thần khép nép nói, vô thức nhìn vào tay mình cảm giác trống trơn khiến anh đau lòng, anh chỉ mới nắm tay cô được một chút thôi, cô đã lạnh lùng giữ khoảng cách với anh như vậy.

Tiểu Anh không quan tâm anh cất bước đi ra chỗ Tiểu Bảo dịu dàng lên tiếng

"Mình tiếp tục tắm nha"

"Dạ"

Tiểu Bảo ngoan ngoãn gật đầu không quên ngó lại Tôn Yên Thần đang loay hoay phía sau, ai da con đường truy thuê này của baba xem ra dài hơn bé tưởng.

Cùng Tiểu Bảo đi vào phòng tắm, vừa tắm cho Tiểu Bảo, Tiểu Anh lại bất giác nghĩ chuyện lúc nãy.

Cô không nên như vậy, cô đừng nên một lần nữa mà ngu muội, trái tim này của cô từng vì anh mà khiến nó đau đến không ra hình dạng, bây giờ chỉ mới lành lặn chút ít, cô không thể khiến nó đau nữa, không thể.

"Mẹ ơi, nước tràn rồi" Tiểu Bảo non nớt cất tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Anh, khiến cô hoàng thần lại.

"À, mẹ biết rồi" Tiểu Anh khóa lại vòi nước sau đó dịu dàng tắm cho Tiểu Bảo hoàn toàn không nghĩ đến chuyện kia nữa.

Tôn Yên Thần ngoài này dọn xong đống vỡ nát kia cũng không vội về ngồi ở phòng khách đợi cô, ánh mắt thủy chung dán chặt lên cửa phòng tắm chờ đợi.

Anh cũng không biết một lúc nữa Tiểu Anh và Tiểu Bảo đi ra anh sẽ làm gì nữa, chỉ là anh muốn ở cùng các cô một ít dù một ít cũng được.

Tiếng nước từ phòng tắm cuối cùng cùng ngưng, Tôn Yên Thần căng thẳng nhìn, khi cô bước ra nhìn thấy anh có khi sẽ đến đuổi anh đi không?

Tiểu Anh mang Tiểu Bảo đi ra, Tiểu Bảo trong lòng cô mềm mại dáng chặt, hình như là ngủ rồi.

Cũng chẳng trách được bé, cả ngày hôm nay một đóng lộn xộn, sau đó còn cùng anh chơi đến mệt lã, bây giờ chắc đã sớm muốn nghĩ ngơi.

Tiểu Anh mang Tiểu Bảo đi vào trong phòng dịu hiền đặt bé xuống giường, lấy chăn đắp lên cho bé, sau đó nghĩ đến cái gì chân cô nhanh chóng chuyển bước ra ngoài.

Ánh mắt không ưa thích nhìn qua cái tên cố chấp ngồi một cục ở đó, cô đuổi khách tổng cộng lần rồi, mà anh vẫn làm như không nghe thấy mặt dày ngồi ở đây.

"Tôn Yên Thần, anh đi về được chưa?" Tiểu Anh tiến đến đứng trước mặt anh, nhẹ nhàng mở miệng nhưng khí sắc bên trong câu nói nồng đậm sắt bén

"Chưa được" Anh lại cứ một mực nhìn cô, không chịu rời đi

"Tiểu Bảo ngủ rồi, cơm anh cũng ăn rồi, bây giờ có cái lý do gì ở lại nhà tôi, mời về cho" Tiểu Anh một lần nữa từ tồn nói âm thanh không dám phát ra quá lớn sợ Tiểu Bảo giật mình thức giấc

"Anh ở đây vì em" khác với dáng vẻ tiễn khách của cô Tôn Yên Thần lại thâm tình như nước yêu thương nhìn cô, lời nói nói ra lại vạn phần ngọt ngào

Tiểu Anh cũng đơ ra anh nói ở đây là "vì cô?" ha nói dối không biết chớp mắt

"Tôi với anh bây giờ chỉ là người dưng với nhau, có gì mà vì nhau?" Cô trầm tĩnh nói lên cái điều này vốn là hiển nhiên mà, cô và anh sớm đã ly hôn rồi

"Anh với em là vợ chồng" Tôn Yên Thần đứng lên chầm chầm nhìn cô, đôi mày rậm kẽ nhíu

"Tôn Yên Thần, anh quên nhanh thật đó, chúng ta ly hôn rồi đã ly hôn từ bốn năm trước rồi" Tiểu Anh cất tiếng trong lời nói khinh thường, lạnh lùng nhìn anh

Tôn Yên Thần nghe cô nói trong mắt lóe lên kích động

"Chúng ta vẫn chưa ly hôn, giấy ly hôn giữa chúng ta anh đã xé bỏ rồi"

Tay anh nắm lấy tay cô đưa ánh mắt chân thành nhìn cô, anh trước giờ làm cái gì cũng sai chỉ riêng việc giữ lại tờ giấy ly hôn là đúng.

Tiểu Anh nghe câu nói của anh đơ ra vài giây, chưa ly hôn? nhưng cho dù là vậy cô cũng không muốn một lần nữa làm vợ làm chồng với anh

"Chưa ly hôn? không sao Ly thân năm tôi có thể ly hôn đơn phương, huống hồ báo chí cả nước cũng đã rầm rầm rộ rộ đưa tin tức tôi cùng anh ly hôn rồi"

Nhắc đến đây lòng cô lại chưa xót, năm đó ly hôn người người gán cho cô cái mác là dâm phụ mà vì cái mác này cô sống thực không tốt.

Người ta không nhận ra cô thì không có việc gì nhưng nếu họ nhận ra nhất định sẽ đem đủ thử rau quả chọi lên người cô, buông lời phỉ bán đến cùng cực, có người còn chịu không nổi chạy đến đánh cô.

Bản thân cô thì không sao nhưng Tiểu Bảo trong bụng của cô sợ rằng nếu còn để người ta đánh đấm có khi sẽ bị ảnh hưởng, nên cô chỉ có thể rút trong nhà suốt tháng đợi cái tin tức kia nguội xuống mới dám ra ngoài.

Mà cái mác này này là do ai ban tặng chứ không phải là người đàn ông trước mặt này sao?

Tôn Yên Thần nghe cô nói hít sâu mấy cái, nghĩ đến anh lại tức giận, rõ ràng tin tức kia anh đã ém xuống rất nhanh.

Nhưng không biết ai lại đào lên còn công bố hai người đã ly hôn, tin tức trên mạng anh có thể chặn nhưng miệng đời truyền nhau cái tin anh ly hồn làm sao mà chặn đây..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio