Yến Anh đút chìa khóa vào lỗ khóa trên cửa, tay cô run run còn đổ mồ hôi tay đến ướt cả tay nắm cửa, tim đập mạnh dữ dội, dùng hết sức đẩy mạnh cửa vào trong.
Khung cảnh bên trong hết sức hỗn loạn, một người phụ nữ nằm ngất xỉu dưới sàn trong tình trạng chỉ mặc bộ đồ lót màu đỏ với tư thế úp mặt xuống sàn.
Lại gần lật cô ta lại thì ra là Âu Dương Uyển Dư, xung quanh không hề có một ai khác chỉ có rượu bị đổ lênh láng trên giường, chuyện này là sao đây?
" Ào ào"
" Tiếng nước chảy?"
Yến Anh trầm tĩnh nghe thấy tiếng nước chảy, không hẳn là tiếng rỉ nước mà là tiếng nước chảy như thác đổ mới đúng.
Cô bước đến phòng tắm, mở cửa bước vào thì thấy Thiên Phong đang vật vờ trong phòng tắm, hai tay anh bám lên thành bồn, nước trong bồn thì cực kì lạnh, vòi nước xả vào bồn hay vòi hoa sen đều được mở ra hết đến nỗi nước trong bồn tràn cả ra ngoài.
Đầu tóc anh ướt sũng, cả chiếc áo sơ mi bị rượu vang đỏ vấy bẩn đã được cởi hết nút áo để lộ ra cơ bụng săn chắc màu đồng quyến rũ, tuy được ngâm trong nước lạnh nhưng mặt anh lại đỏ và nóng phừng phừng như muốn bốc cháy.
Trong khoảnh khắc đó, tim cô giống như bị ai đó bóp nghẹt lại, cô cảm thấy đau nhói khi nhìn anh khổ sở như vậy, cô bất giác bước đến chạm vào tay anh nhưng lại bị anh hất ra.
- Phong, em đến rồi.
- Đừng chạm vào anh, anh đang bị trúng thuốc.
Anh cố gắng thều thào rồi lại thở hổn hển, quả thực thuốc mạnh đến nỗi làm anh mất đi khả năng chống đỡ, hiện tại đầu óc anh mụ mị đến mất đi nhận thức cho nên anh không đảm bảo là cô sẽ được an toàn mà không bị ăn thịt ngay tại đây.
Cô không nói không rằng mà bước ra chỗ Uyển Dư đang nằm sóng soài, tàn nhẫn túm tóc cô ta giật lên, tay kia cầm chai rượu vang đỏ dốc trực tiếp rượu vào miệng cô ta, đến khi cô ta tỉnh dậy mà ho sặc sụa.
- Khụ Khụ.
CON KHỐN, MÀY LÀM GÌ VẬY?
Cô ta hét lên, vừa ho vừa lấy tay quẹt những giọt rượu tung tóe trên mặt.
- Cô muốn đánh nhanh thắng nhanh với anh ấy, thôi thì để tôi chơi với cô trước vậy.
Yến Anh khoanh tay dựa vào một góc tường mà cười nhếch mép.
Hình như cô là người đầu tiên bênh chồng khi thấy cảnh tượng chồng mình ở cùng với một cô gái không mặc áo quần như vậy, nói cách khác là cô tin tưởng anh.
Nhìn thấy chai rượu trong tay Yến Anh, cô ta bỗng phát điên mà lầm bầm điều gì đó.
- Không! không phải chai rượu đó.
Cô ta ôm đầu mà vò đầu bứt tóc, trong chai rượu đó có gì chính bản thân ả là người rõ nhất, một lượng xuân dược với số lượng lớn.
- Phải hay không phải gì? Cô làm gì Thiên Phong thì cô nhận lại y như vậy, tất nhiên là do tôi làm rồi.
Thời gian không cho phép Yến Anh đứng tán gẫu với Uyển Dư, bây giờ cô nhanh chóng bước vào phòng tắm với vẻ mặt lo lắng, hoảng sợ anh xảy ra chuyện gì xấu.
- Cố lên, em đưa anh về.
Thái độ của cô được thay đổi liên tục đến chóng mặt, đến cô còn không biết đâu là con người thật của mình nữa.
Thiên Phong đã bất tỉnh nhân sự vì ngâm mình trong nước quá lâu nhưng nhờ vậy cô mới có thể chạm vào anh mà đưa anh ra khỏi phòng tắm mặc dù hơi bị khó khăn do sự khác biệt về thể chất giữa cô và anh.
Cơ thể anh nóng bỏng từ nghĩa đen sang bóng, chẳng hiểu sao đã ngâm nước lạnh khá lâu nhưng nhiệt độ cũng không hề giảm mà còn có dấu hiệu tăng lên, vậy Thiên Phong đã sốt rồi sao?
Ngoài ra, áo quần bị ngấm nước nên việc dìu anh ra ngoài khá vất vả, tay của anh vòng lên cổ cô, một tay cô giữ cái eo rắn rỏi và một tay kéo tay anh đặt trên vai mình cố gắng bước ra ngoài.
Thuốc trên người Uyển Dư sắp phát huy tác dụng nên hai người phải khẩn trương rời khỏi đây, giữa chừng Yến Anh bị ả nắm chân lại không cho đi liền bị cô nhẫn tâm đá cô ta một cái rồi rời đi.
Uyển Dư đã ngấm thuốc,cơ thể bắt đầu nóng hừng hực mà tự cởi bỏ bộ đồ lót, cô ta tự đưa ngón tay xuống dưới mà tự xử rồi tự uốn éo một cách khổ sở
Sau khi khóa cửa thì quăng chiếc chìa khóa đi, giữa đường đi ngang qua cô lễ tân bị đánh ngất đang dần tỉnh dậy, cô ấy tính la lên để bảo vệ nghe thấy nhưng cuối cùng cô ta lại tự bịt miệng của mình mà không dám hó hé.
Cảnh tượng trước mặt thật sự quá sức tưởng tượng, một nam thanh niên có đôi mắt rực lửa, viền mắt đỏ ngầu sắc bén hệt như một tên ác ma đang dìu một người đàn ông quần áo xốc xếch, toàn thân ướt sũng lê từng bước nặng nhọc ra ngoài.
Đúng vậy, Yến Anh đã thực sự tức giận đến nỗi hóa thành ác quỷ luôn rồi, sự kiên nhẫn của cô có hạn, ai nói gì cô cũng được nhưng đụng vào người thân của cô thì người đó chỉ có nước chết.
Cô lấy chìa khóa xe của anh để đưa anh đi, cô để anh ngồi ở băng ghế sau còn mình ngồi ở ghế lái mặc dù cô vẫn chưa có bằng lái.
Kĩ năng lái xe của cô thần sầu đến mức người trong xe cứ đập đầu lung tung ở chỗ này chỗ kia nhưng nhờ vậy mà anh đã tỉnh lại.
- Em đi đâu vậy?
- Bệnh viện.
- Không cần, về nhà đi.
Anh ngồi dậy ôm đầu nhăn mặt, hình như đau thật đấy nhưng anh vẫn cố nhoài người về phía trước mà thều thào với cô trong cơn thở gấp.
Lạn lách đánh võng bất chấp luật lệ một hồi cuối cùng cũng về đến nhà, cô xuống xe chưa kịp mở cửa cho anh thì anh đã mở cửa tự lúc nào rồi chạy vào phòng đóng cửa lại.
Anh chắc là người nhịn thuốc giỏi nhất chứ không thôi, cô bị sói ăn thịt từ lúc nào rồi.
Thiên Phong cởi bỏ áo quần ướt quăng ra ngoài rồi tự xử trong phòng, đám nòng nọc này nếu không được giải quyết ngay có thể anh sẽ chết vì nhịn quá lâu.
Yến Anh thì cứ lóng nga lóng ngóng ở ngoài pha một ly nước chanh cho Thiên Phong, trong một khoảnh khắc nào đó cô bỗng nhớ lại lần đầu hai người gặp nhau.
Anh cứu cô khỏi bọn buôn người lại còn cho cô uống nước chanh một cách thô bạo, Thiên Phong lúc đó không biết thương hoa tiếc ngọc như bây giờ đâu, anh còn bóp miệng cô để đổ nước chanh vào chứ chẳng tốt lành gì đâu.
Cô cầm ly nước chanh mà nói vọng vào.
- Em có làm nước chanh, anh uống đi.
- Để xuống đi.
Cô đâu dễ dàng để xuống mà đi như vậy được, thấy anh vật vã như vậy làm sao cô không lo cho được cho nên cô định mở cửa vào trong liền bị anh lớn tiếng nói với cô.
- KHÔNG ĐƯỢC VÀO.
- Tại sao?
Hai người chỉ là hôn nhân hợp đồng, vả lại họ cũng xác nhận mối quan hệ gần đây vả lại nếu cô bước vào đây, anh không chắc cô sẽ bình thường mà ra khỏi đây, cho nên anh chỉ sợ cô chưa sẵn sàng mà thôi.
- Em có nghĩ đến hậu quả khi vào đây không?
Anh cố điềm tĩnh kìm nén mà ôn tồn giảng giải cho cô nghe trong tiếng thở dốc.
Ngoài kia im lặng đến không ngờ, anh nghĩ cô sợ nên đã chạy mất nào ngờ cô xong thẳng vào bên trong mà không do dự.
- Anh nghĩ em là ai? Đã là vợ chồng thì phải có nhau chứ.
Yến Anh hùng hổ xông vào vì cô là kẻ bướng bỉnh nhưng Thiên Phong đâu?
Anh đứng nấp sau cánh cửa, nhẹ nhàng đóng cửa bao vây con mồi.
Anh chịu hết nổi rồi nên hóa một con sói khát thịt, tiến tới sau lưng cô ôm lấy rồi vật cô đè xuống giường, ánh mắt khao khát mãnh liệt của anh làm cô có chút sợ sệt.
- Đây là do em nói đó.
Thiên Phong phả một hơi thở nam tính vào mặt cô, từ từ cắn lấy đôi tai đã đỏ như tôm luộc rồi tiến xuống vùng cổ mà hôn lấy hôn để.
Từng nơi mà môi anh đi qua đều để lại một vết tích màu đỏ nho nhỏ, cô gái của chúng ta vừa nãy khí thế bừng bừng mà giờ đây lại nhắm tịt mắt lại, hai tay nắm cái ga trải giường mà chịu đựng.
- Mở mắt nhìn anh.
Vẫn là nụ cười ác ma đó đang nhìn cô nhưng có một phần dịu dàng hơn đang bảo cô nhìn những thứ cần phải nhìn.
Đôi môi cô hé mở nhẹ liền bị anh lao vào hôn ngấu nghiến như muốn ăn trọn đến nơi, môi lưỡi quấn quýt nhau không rời, lưỡi anh bắt đầu tiến sâu vào bên trong khoang miệng của cô mà dần dần hút hết chất dịch ngọt trong miệng.
Sau đó anh cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của cô ra để lộ vài vòng băng quấn ngực, với bản tính hoang dã của sói anh đã lột ra sạch sẽ đê lộ một phần ngực trắng phau phau.
Tuy nhỏ nhưng lại có hai nụ hoa nhỏ hồng hồng đáng yêu, anh cúi sát người ngậm lấy một nụ còn một nụ còn lại thì dùng tay xoa bóp làm cô khẽ rên nhẹ.
Thú vui của anh thật kì quái, ngậm thì thôi đi còn cắn nhè nhẹ như mấy đứa trẻ sắp bú mẹ bị ngứa răng vậy.
Tiết mục quan trọng nhất đã tới rồi, quần ngoài hay trong gì đó đã bị quăng đi từ đời nào rồi, chỉ còn lại hai con người trơ trụi mà nguyên thủy nhất có thể.
Thiên Phong hôn nhẹ vào nơi đó rồi đưa một ngón tay vào trong thăm dò làm tăng độ khoái cảm nhất có thể, cô bắt đầu rùng mình đến nổi gai ốc rồi thở một cách gấp gáp, tim cô bắt đầu đập mạnh làm hơi thở dần nóng bóng hơn.
Thực ra những cảnh này cô sũng đã từng xem trên mấy trang web gì đó rồi nhưng mà đến lúc thực hiện thì sao cảm giác nó khác quá, cái đó của đàn ông thì cô cũng xem trên đó luôn chứ chưa chạm vào bao giờ.
Anh nắm lấy tay cô chạm vào nó, hình như cũng không đến nỗi kì lạ, chỉ là kích cỡ của nó làm cô bất ngờ.
- Tới lượt em chăm sóc nó đấy.
" Sao mà to quá vậy".
Cô nhẹ nhàng cầm lấy nó mà vuốt ve lên xuống, cái này quả thực rất ấm và cứng, thỉnh thoảng còn giật nhẹ, làm tay cô dính thứ gì rất nhầy và có mùi hơi nồng.
Được một lúc thì cô mỏi tay không muốn làm nữa thì anh bảo cô há miệng ra khi anh trong tư thế nửa quỳ nửa ngồi.
Thứ có mùi tanh nhẹ, có màu nâu sẫm, lại to như củ khoai lang mật đang được đưa vào miệng cô làm cô có chút khó thở nhẹ.
Chiếc lưỡi ma quái của cô cẩn thận liếm láp từ trên xuống dưới, còn chà nhẹ vào đầu của nó làm nó và một đống nòng nọc được xuất vào miệng cô.
Yến Anh ho sặc sụa làm anh phải bật cười mà xoa đầu cô.
Thiên Phong để cô nằm xuống rồi tách hai chân của cô ra, đưa phần hạ bộ vào bên trong một cách chậm rãi để cô làm quen màn dạo đầu.
Cảm giác đau đớn bắt đầu ập tới, cô chảy nước mắt mà cào loạn xạ vào lưng và ngực của anh, một dòng máu nóng được chảy ra, kể từ giờ phút này cô chính thức là người phụ nữ của Vưu Thiên Phong.
Anh mỉm cười nhẹ, cúi xuống vừa ôm vừa hôn lấy cô rồi nói thì thầm vào tai cô như rót mật ngọt.
- Đừng sợ, sẽ không đau đâu.
Hai người đan tay vào nhau, anh áp cơ ngực săn chắc vào cơ thể cô, giữa hai người không cách nhau bởi thứ gì nữa mà có thể cảm nhận rõ cơ thể đối phương đang như thế nào.
Nói rồi, anh đẩy mạnh phần hông của mình vào sâu bên trong rồi cứ di chuyển cơ thể vừa mạnh vừa nhanh liên tục trong vòng tiếng làm cô ngất đi từ lúc nào vì kiệt sức, nhưng anh nào tha cho con mồi, tự bản thân vận động đến khi thuốc hết tác dụng.
Hình như anh cảm nhận được mình đã đụng phải phần trên cùng bên trong cơ thể cô nên mới quyết định dừng lại mà xuất hết tất cả những gì anh có vào bên trong cô, cơ thể anh run lên bần bật rồi gầm lên như một con sói sau đó anh nằm gục xuống bên cạnh mà ôm lấy cô đang ngủ say.