Chương
Tô Lạc Ly hồi tưởng kỹ lại, đêm hôm đó hình như Tô Nhược Vân đeo một đôi găng tay màu da!
Cô ta lên kế hoạch cẩn thận như thế vì muốn đồng vu quy tận với cô, cô ta chết, còn cô phải gánh tội danh hung thủ giết người!
“Cô ta đeo găng tay!”
“Nhưng trên thi thể của Tô Nhược Vân không có găng tay, chúng tôi cũng không tìm được bất kỳ cái găng tay nào ở hiện trường.”
Tô Lạc Ly rơi vào bế tắc, cô chống đầu, “Cô ta thật sự muốn giá họa cho tôi, chính miệng cô ta đã nói như vậy.”
“Theo lời một số người ở hiện trường, hai người xảy ra cãi vã, hình như cô hét to với Tô Nhược Vân.”
Giờ nghĩ lại mới thấy kế hoạch của Tô Nhược Vân thực sự quá hoàn hảo. Tô Lạc Ly cất giọng yếu ớt.
“Đúng là tôi có cãi nhau với cô ta, nếu cô ta muốn giá họa cho tôi thì tất nhiên phải dẫn dụ tôi cãi nhau với cô ta rồi, nếu không sao tôi lại vô duyên vô cớ giết người? Đây đều là kế hoạch của cô ta.”
“Dù cô ta muốn giá họa cho cô thì cũng phải có lý do gì chứ, cô ta bất chấp tính mạng mình để giá họa cho cô thì đúng là quá hoang đường.”
“Bởi vì cô ta không muốn sống nữa!”
“Cô ta không có lý do gì không muốn sống! Cô ta còn đang mang thai, sắp đến ngày sinh con, hơn nữa cô ta chỉ phải ngồi tù năm năm, nếu có biểu hiện tốt thì có thể giảm hình phạt, cô ta hoàn toàn không có lý do tự sát.”
Cảnh sát giải thích nhiều lần, “Hơn nữa nhỡ thất bại, cô ta sẽ làm đứa bé trong bụng bị thương, nếu bây giờ cô ta không có đứa bé này, cô ta chắc chắn đã phải vào tù từ lâu rồi, cho nên cô ta phải vô cùng quý trọng đứa bé này mới đúng.”
Đối mặt với lời biện luận của cảnh sát nhưng Tô Lạc Ly không thể phản bác được, nếu là cô thì cô cũng sẽ nghĩ như vậy.
Tô Nhược Vân nhận ra được điều này cho nên mới dám giá họa cho cô mà không hề kiêng dè, bởi vì dù cô có lý cũng không nói rõ được.
“Các anh nói đúng hết, tôi không muốn phản bác, nhưng cô ta nhận ra điều này cho nên mới nghĩ rằng một khi giá họa cho tôi thì chắc chắn sẽ thành công.”
Tô Lạc Ly nói bằng giọng uể oải.
“Hơn nữa chúng ta đều biết, cô nói muốn nuôi con giúp cô ta, cô ta càng không có lý do để tự sát. Cho nên, lý do này vô cùng gượng ép, chúng tôi còn phải điều tra thêm.”
Tô Lạc Ly đau khổ nhắm mắt lại, cảm thấy sao mà bất lực đến thế.
Vì sao Tô Nhược Vân không sống thêm một lúc? Nếu cô ta sống thêm một lúc để nói rõ với cảnh sát thì đã chẳng có chuyện gì rồi!
“Tô Lạc Ly, vụ án này nhận được sự chú ý, chắc cô cũng đọc được tin trên mạng rồi, chúng tôi cũng áp lực lắm, cho nên tạm thời cô không thể rời đi, chúng tôi mong cô sẽ phối hợp điều tra với chúng tôi.”
Tô Lạc Ly bị giữ lại ở đồn cảnh sát.
Lúc này chủ đề về việc Tô Lạc Ly là hung thủ giết người càng thêm hot!
Vương Vãn Hương thấy trên mạng nhiều người lên án Tô Lạc Ly như vậy thì dường như cũng hả giận, ra sức yêu cầu nghiêm trị Tô Lạc Ly, dù sao đây cũng là vụ án một xác hai mạng.
“Tô Lạc Ly bị bắt vào tù rồi, đúng là tốt quá rồi!”
“Chỉ mong không phải bắt vào mấy ngày làm bộ rồi lại âm thầm thả ra!”
“Chúng ta nhất định phải chú ý sát sao chuyện này, nhất quyết không được để bọn họ lợi dụng sơ hở!”