Chương
“Em nói chơi thôi, thằng bé mới hơn một tuổi, lại chưa hiểu chuyện mà.”
Tô Lạc Ly oán trách nhìn con trai: “Tam Tam, con đừng nghịch như vậy nữa được không?”
Sau đó Tô Lạc Ly ngẩng đầu nhìn Ôn Khanh Mộ: “Chồng ơi, chúng ta sinh một bé gái đi, người ta nói con gái thì chu đáo, em đảm bảo chắc chắn anh sẽ thích!”
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ đáng thương, đó là một đôi mắt mong ngóng biết bao.
“Con gái cái gì! Hai đứa con trai vẫn chưa đủ sao? Anh nuôi không nổi, anh còn muốn sống thêm hai năm nữa!”
Tô Lạc Ly thè lưỡi, ở hôn lễ không bảo Ôn Khanh Mộ hứa với cô sinh con gái thì bây giờ có nói thế nào cũng vô ích thôi.
Hai người không bàn chủ đề này nữa.
Trong lòng Ôn Khanh Mộ hiểu Tô Lạc Ly muốn có một đứa con gái, anh có thể đùn đẩy nhất thời nhưng có thể đùn đẩy cả đời được sao?
Anh phải nhanh chóng giành được đứa bé này, nhưng mong đứa bé trong bụng Lý Như Kiều là con gái.
Theo thời gian khám mà Chung Vũ Lăng đưa, Tô Lạc Ly dẫn Lý Như Kiều đến bệnh viện kiểm tra lần nữa.
Sau khi có kết quả kiểm tra, Tô Lạc Ly và Lý Như Kiều cũng đến phòng làm việc của Chung Vũ Lăng.
“Mợ chủ, cô Lý, chỉ số kiểm tra đều rất bình thường.”
Đây là kết quả kiểm tra mà mỗi bác sĩ, mỗi một thai phụ và người nhà của thai phụ đều hi vọng nhìn thấy.
“Chị Lạc Ly, chị xem, em đã nói mà, cục cưng của em sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Lý Như Kiều vui mừng xoa cái bụng vẫn chưa nhô lên của cô ấy.
“Nhưng tôi vẫn nói câu đó, bây giờ không có vấn đề không có nghĩa là sau này không có vấn đề, càng không có nghĩa là sinh xong sẽ không có vấn đề.”
Mặc dù lời nói của Chung Vũ Lăng rất tàn không, nhưng dường như Lý Như Kiều không nghe thấy mà người lo lắng lại là Tô Lạc Ly.
“Cảm ơn bác sĩ Chung, vậy chúng tôi về trước.”
Tô Lạc Ly đưa Lý Như Kiều về hoa viên Crystal.
“Chị Lạc Ly, chị nói xem cục cưng trong bụng em là trai hay gái?”
Vừa dứt lời, hai người cùng đi vào cửa thì thấy một người đàn ông đứng trong phòng khách.
“Đại ca!”
“Anh!”
Hai người cùng gọi.
Sau đó cũng không còn tiếng gì nữa, Giản Ngọc đứng lên, sững sờ nhìn hai người phụ nữ đi vào.
Tô Lạc Ly cảm thấy mình hơi dư thừa, cô vội nói: “Hai người nói chuyện trước đi, em lên lầu xem Tam Tam với Tiểu Thất.”
Nói xong cô vội vàng lên lầu.
Hai người còn lại ở trong phòng khách càng thêm ngượng ngùng.
Giản Ngọc nhìn chằm chằm vào bụng Lý Như Kiều, nhận được tin nhắn của Tô Lạc Ly, anh sững sờ rất lâu, không dám tin đây là sự thật.
Không ngờ một phát là trúng luôn!