Chương
Vậy nên chắc chắn Giản Ngọc sẽ đồng ý, cô có trao đổi hay không kết quả cũng vẫn vậy.
“Nhưng tôi thật sự không thể hạ quyết tâm.”
“Không sao, cô cứ cân nhắc kỹ đi, cân nhắc xong thì chúng ta ký hợp đồng!”
“Còn phải ký hợp đồng nữa sao?”
“Đương nhiên phải ký hợp đồng rồi, chỉ là làm theo thủ tục thôi.”
“Được rồi, tôi sẽ suy nghĩ.”
“À đúng rồi, cô đừng nói cho Ly Ly biết chuyện này nhé, Ly Ly vẫn chưa biết cơ thể mình có vấn đề, nếu cô ấy biết chắc chắn sẽ rất buồn.”
“Tôi hiểu rồi, tôi về phòng đây.” Lý Như Kiều nói xong thì đi lên lầu, bước chân nặng nề.
Tô Lạc Ly đối xử với cô rất tốt, bây giờ chị ấy không thể sinh con, thật ra cô cũng nên giúp chị ấy.
Nhưng đây là máu thịt của cô, cô thật sự không nỡ cứ thế giao cho người khác như vậy.
Lý Như Kiều chưa bao giờ bối rối thế này.
Cô về phòng của Giản Ngọc, anh đang đọc sách trong phòng.
“Sao lại mặt ủ mày chau thế kia?”
“Không có gì.” Thực ra trong lòng Lý Như Kiều vẫn rất để tâm việc Giản Ngọc thích Tô Lạc Ly, vậy nên cô không muốn đề cập đến.
“Ngủ sớm đi, em vào rửa mặt để anh dọn giường.”
Lý Như Kiều ỉu xìu đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.
Đột nhiên cô cảm thấy có gì đó sai sai, không phải cô nên về phòng mình ư? Sao lại chạy đến phòng của Giản Ngọc?
“Đại ca, tối nay em…”
“Ngủ ở đây đi, anh mang đồ của em sang rồi, để nửa đêm em khỏi phải sang đánh thức anh.” Giản Ngọc vẫn nói với giọng điệu ra lệnh.
“Ồ, hì hì.”
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Lý Như Kiều nằm lên giường, trước đây giường của Giản Ngọc là giường nhỏ một mét năm, hôm nay đã đổi sang chiếc giường lớn một mét tám.
Cô nằm trên giường vô cùng thoải mái, Giản Ngọc cũng bước đến, nằm lên giường rồi tắt đèn.
Căn phòng tối đi, Lý Như Kiều bỗng nhiên thấy hơi căng thẳng, lần trước hai người thử ngủ cùng nhau nhưng cô không ngủ được.
“Đại ca, nếu em vẫn không ngủ được thì sao? Nếu nửa đêm em lén về phòng mình thì anh có giận không?”
Giản Ngọc thật sự khóc không ra nước mắt, Lý Như Kiều đúng là lời gì cũng nói được.
“Không đâu, em lại đây một chút.”
Lý Như Kiều nhích người lại gần Giản Ngọc, anh bất ngờ hôn lên môi cô.
Lý Như Kiều hoảng sợ vội vàng lùi lại.
“Anh, anh làm gì vậy?”
“Em nói xem.” Giọng Giản Ngọc trong đêm tối có vẻ vừa trầm vừa khàn.