Chương
“Hẹn hò… ba tháng rồi.” Cao Soái cười không tự nhiên lắm, thậm chí còn hơi ngại ngùng.
“Cậu có hiểu cô ấy không?”
“Hiểu một chút nhưng thời gian quen nhau chưa lâu nên tôi vẫn đang cố gắng hiểu cô ấy nhiều hơn.” Cao Soái cũng rất thành thật.
“Đàn ông phải biết chịu trách nhiệm, đừng nghĩ mình là sinh viên thì có thể tuỳ ý giẫm đạp thanh xuân của con gái. Thấm Thấm là cô gái tốt, cậu phải biết trân trọng cô ấy, cũng phải suy nghĩ cho tương lai.” Mục Nhiễm Tranh ra giọng người lớn.
“Vâng vâng vâng, anh nói đúng, tôi biết rồi.”
Một lúc lâu sau Lê Thấm Thấm trở lại, mọi người cũng không nói gì nhiều, ăn xong thì đường ai nấy đi.
Mục Nhiễm Tranh đưa hai người về trường rồi lái xe rời đi.
Cao Soái và Lê Thấm Thấm đi trong sân trường.
“Thấm Thấm, cuối cùng anh ta là gì của cậu vậy?”
“Là một người bạn thôi, cậu nói chuyện có bị lộ không đó?”
“Không đâu, nhưng tôi cảm thấy anh ta rất quan tâm cậu, còn nói gì mà tôi phải trân trọng cậu, phải lập kế hoạch tương lai gì đó. Anh ấy cũng đẹp trai mà, cậu không định suy nghĩ lại thật à?” Cao Soái cũng thấy rất lạ.
Lúc Lê Thấm Thấm đến nhờ anh ấy giả làm bạn trai, lúc đó anh ấy rất bất ngờ.
“Đẹp trai có ăn được không? Hơn nữa, anh ấy đã kết hôn rồi mà còn ra ngoài thả thính người khác!”
“Hả? Đã kết hôn rồi à, thì ra là badboy hả!”
“Được rồi, không nói chuyện với cậu nữa, cậu đi hẹn hò đi, tôi về chung cư.”
Hai người cũng đường ai nấy đi.
Lê Thấm Thấm cũng không biết lúc trước mình nghĩ gì, thấy Mục Nhiễm Tranh muốn đến tìm mình, cô cảm thấy cô không thể tiếp tục vậy nữa.
Anh là đàn ông đã kết hôn, mập mờ với mình như vậy sao được? Cho nên cô quyết định tìm một người giả làm bạn trai mình, ít nhất có thể huề một ván, cũng hoàn toàn chặt đứt suy nghĩ của một người người đã có gia đình như Mục Nhiễm Tranh!
Nhưng cô vẫn thấy hơi hụt hẫng, bởi vì cô không hề thấy được bất kỳ sự thất vọng nào trên mặt Mục Nhiễm Tranh cả.
Mấy ngày tiếp theo hai người không hề liên lạc với nhau.
Mục Nhiễm Tranh rất bất ngờ khi biết Lê Thấm Thấm đã có bạn trai, mặc dù đối phương trông không cao ráo đẹp trai lắm nhưng dù gì cũng là cậu nhóc thật thà, hai người lại có trải nghiệm giống nhau nên cũng được xem như hợp nhau.
Ít nhất là hợp hơn mình nhiều.
Có một số việc vừa xoay lưng là cả đời, bỏ lỡ một lần thì sẽ không có lần thứ hai.
Có lẽ bởi vì đã trải qua nhiều chuyện nên dù Mục Nhiễm Tranh có đau lòng thì anh cũng không thể hiện ra ngoài, tiếp tục đi học, trải nghiệm văn hoá nước ngoài.
Mục Nhiễm Tranh đến nước Anh tất nhiên muốn cải thiện kỹ năng nói tiếng Anh của mình, anh đã thuê một giáo viên speaking, khả năng nói rất tốt. Bởi vì tuổi xấp xỉ nhau nên thoáng chốc hai người đã thành bạn thân.
Giáo viên speaking đề nghị anh nên ra ngoài nhiều hơn, giao lưu với người bản xứ để cải thiện kỹ năng nghe và kỹ năng nói.
Hôm nay Mục Nhiễm Tranh và giáo viên đến một công viên gần đó.