Chương
Cuộc họp của Ôn Khanh Mộ rất quan trọng, họp hết cả buổi sáng, buổi trưa lúc ăn cơm anh cho người gọi điện thoại bảo Chung Nhan dẫn Cửu Cửu xuống nhà ăn công ty ăn cơm.
Chung Nhan tự ý đưa Cửu Cửu đến tiệm ăn để Cửu Cửu gọi một đống những món ngon.
Bàn ăn đầy đồ dầu mỡ, toàn là những món Cửu Cửu thích nhất, Tô Lạc Ly quản lý chế độ ăn của Cửu Cửu rất nghiêm ngặt nên đây cũng là nguyên nhân Cửu Cửu luôn có thành kiến với Tô Lạc Ly.
“Dì ơi, dì tốt quá đi! Lâu rồi cháu không được ăn nhiều món ngon như vậy!”
“Thế hả? Vậy cháu ăn nhiều vào nhé!”
“Nếu ăn cơm xong mà có thêm một cây kem là tuyệt luôn!” Cửu Cửu vỗ tay nói.
“Không thành vấn đề!” Đợi ăn cơm xong dì đưa cháu đi ăn kem!”
Cửu Cửu vội vỗ tay khen tay, đúng là còn vui hơn lúc ở với bố nữa!
Mặc dù Tô Lạc Ly giới hạn rất nghiêm ngặt chế độ ăn của Cửu Cửu nhưng Ôn Khanh Mộ cũng đồng ý với cách làm của Tô Lạc Ly, anh cũng sẽ kiểm soát những món Cửu Cửu ăn, bởi vì cô bé đã béo lắm rồi.
Chỉ khi thỉnh thoảng Cửu Cửu quấy quá, Ôn Khanh Mộ mới phá lệ mua chút gì đó cho cô bé.
Trên đường trở về, Chung Nhan ngồi xổm xuống nhìn Cửu Cửu: “Cửu Cửu, nếu bố cháu hỏi hôm nay chúng ta ăn gì thì cháu sẽ trả lời thế nào?”
Đôi mắt nhỏ của Cửu Cửu xoay tròn: “Cháu sẽ nói chúng ta đến nhà ăn cơm.”
Chung Nhan vui mừng hớn hở, cô bé này cũng ma lanh thật đấy.
“Thế dì có cho cháu ăn kẹo và kem không?”
“Dạ không ạ!”
“Giỏi quá đi!”
“Dì ơi, dì yên tâm đi, cháu sẽ không bán đứng dì đâu. Lần sau cháu sẽ đến nữa, dì phải đồng ý với cháu là sẽ cho cháu kẹo và dẫn cháu đi ăn món ngon nha?”
“Ừm, ngoéo tay nào!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khi về đến văn phòng thì Ôn Khanh Mộ cũng đã trở lại.
Cửu Cửu nhảy nhót chạy về phía Ôn Khanh Mộ, Ôn Khanh Mộ bế Cửu Cửu lên: “Ăn gì đó?”
“Đến nhà ăn ăn cơm.”
“Cực cho cô rồi thư ký Chung.” Ôn Khanh Mộ cảm ơn Chung Nhan.
“Sếp Ôn khách sáo quá, đây là chuyện tôi nên làm, cô Cửu Cửu thật sự rất đáng yêu, vậy tôi về làm việc trước đây.” Chung Nhan vẫy tay với Cửu Cửu rồi ra khỏi văn phòng chủ tịch.
Buổi chiều Ôn Khanh Mộ không họp nhưng một đống tài liệu, Cửu Cửu ngủ một giấc trong phòng nghỉ ngơi rồi lại đòi ra ngoài chơi.
“Cửu Cửu, con đừng quậy nữa, bố còn nhiều việc lắm, đợi bố làm việc xong, tối nay sẽ dẫn con đi ăn đồ ngon được không?”
“Bố, bố chơi với con một tí đi.” Cửu Cửu kéo tay Ôn Khanh Mộ không chịu buông.
Khi hai bố con đang giằng co thì Doãn Cẩn gõ cửa bước vào.
“Sếp Ôn, trường của cậu chủ gọi điện thoại nói mong sếp hãy lên trường một chuyến.”
“Chuyện gì mà phải lên trường?”