Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Trong này có một đứa bé thật sao?"
"Nếu mang thai thì tất nhiên là thật.
"
"Nhưng bụng em nhỏ như vậy mà! Lát nữa anh phải cho em ăn no mới được.
"
Ôn Khanh Mộ phấn khởi sờ bụng Tô Lạc Ly, tiện thể còn in một nụ hôn lên bụng cô.
Tô Lạc Ly không ngờ Ôn Khanh Mộ lại vui vẻ như vậy.
"Anh muốn con trai hay con gái?"
Đây dường như là câu hỏi mà cặp vợ chồng nào cũng sẽ hỏi.
Ôn Khanh Mộ suy nghĩ một lát.
"Con trai.
"
Nghe thấy đáp án của Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly có chút kinh ngạc.
"Vì sao?"
"Tương lai chúng ta có con trai, anh và con trai sẽ có thể cùng bảo vệ em, khi anh không có thời gian con trai sẽ bảo vệ em.
"
Nghe thấy đáp án này, Tô Lạc Ly không khỏi cảm thấy khóe mắt cay cay.
Tất cả những gì anh nghĩ tới đều liên quan tới cô.
"Sao thế? Sinh con trai không tốt à?"
"Em tưởng anh sẽ nói thích con gái"
"Vì sao? Tại sao anh lại nói thích con gái?" Ôn Khanh Mộ thắc mắc.
"Mọi người đều nói, con gái là tình nhân kiếp trước của bố, con gái thân với bố, bố đều thích con gái, cho nên em đoán anh.
cũng thích.
"
Hồi nhỏ Tô Lạc Ly thường xuyên nghe mọi người nói như vậy, nhưng trong mắt cô, nhà họ Tô không phải như thế.
"Nếu anh có thêm một tình nhân thì em sẽ không ghen chứ? Khà khà, cho nên anh vẫn thích con trai hơn.
Nhưng em thích con trai hay con gái?"
"Em cũng thích con trai"
"Vì sao?" Lần này đến lượt Ôn Khanh Mộ đặt câu hỏi.
Tô Lạc Ly ghé vào tai Ôn Khanh Mộ.
"Em sợ anh có con gái sẽ bơ em.
"
Nói cho cùng cô vẫn có chút ích kỷ.
"Không đâu, không ai cướp được vị trí của em trong lòng anh"
Tô Lạc Ly rúc vào lòng Ôn Khanh Mộ.
"Em ngủ sớm đi, ngày mai còn đi khám.
"
"Ừm.
"
Dù nói nhiều như vậy nhưng trong lòng Tô Lạc Ly vẫn hơi thấp thỏm không yên.
"Nhỡ không phải mang thai thì sao? Anh có thất vọng không?"
"Không đâu, sớm muộn cũng sẽ có, anh chịu khó như thế cơ mà!"
.