CHÚ Ý: ++++++++++++
Bạn nào không thích đọc, xin nhảy chương.
Anh nhìn vào khuôn mặt ửng hồng của cô, cặp mắt Kiều Nhi đã không còn sự nhạy bén và khôn khéo của ngày thường, mà thay vào đó là sự u mê của dục vọng.
Tay Kiều Nhi bất đầu cởi bỏ quần áo trên người mình, miệng thì nói.
“Mạnh Hùng, em khó chịu quá, trong người em nóng quá.”
Mạnh Hùng cau mày trong lòng phẫn nộ, anh nhìn thấy dáng vẻ này của Kiều Nhi, liền hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Mạnh Hùng yêu thương bế Kiều Nhi lên giường, anh gọi Trần Siêu vào.
Trần Siêu vội vã đi vào, anh nhìn thấy Kiều Nhi với sắc mặt quyến rũ, quần áo không chỉnh tề nằm trên giường.
Mạnh Hùng liền dùng chăn bao phủ thân thể của Kiều Nhi lại.
Giọng nói tức giận của anh vang lên.
“Gọi cho bác sĩ.”
Trần Siêu liền hiểu ý, anh lấy điện thoại ra gọi cho bác sĩ ngay lập tức.
Mạnh Hùng ngồi bên cạnh Kiều Nhi, anh dùng khăn lau đi những giọt mồ hôi trên trán cô.
“Xin lỗi, anh đã không bảo vệ tốt cho em.”
Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt đau lòng, anh dùng giọng tự trách nói.
Trong phút chóc nét mặt dịu dàng của Mạnh Hùng liền thay đổi.
Nét mặt ma quỷ, cặp mắt anh hiện lên sự tàn ác, nhìn vào thật đáng sợ.
“Trần Siêu, đem video giám sát của căn phòng vừa rồi tới đây.”
“Dạ,“
Trần Siêu cung kính trả lời rồi đi ra ngoài ngay lập tức.
Trong lúc này bạc sĩ nữ Du Trinh Trinh bước vào.
Cô vừa mới qua New York được vài tuần, để dự buổi thuyết trình y học, không ngờ lại nhận được điện thoại của Trần Siêu.
“Anh Mạnh, anh tìm em có chuyện gì.”
Du Trinh Trinh quan sát sắc mặt của Mạnh Hùng, anh không giống như người bị bệnh.
Tầm mắt của Du Trinh Trinh liền chuyển sang, cô gái nằm trên giường.
Ánh mắt Du Trinh Trinh liền tỏa sáng, cô gái này thật xinh đẹp, nhưng tại sao cô lại nằm trên giường của Mạnh Hùng, cô ta là gì của Mạnh Hùng?
Du Trinh Trinh nghi ngờ nhìn Mạnh Hùng.
“Em mau qua, xem cho Kiều Nhi.”
Giọng nói nôn nóng của Mạnh Hùng, làm dứt suy nghĩ trong đầu của Du Trinh Trinh.
Du Trinh Trinh bước tới gần Kiều Nhi, điều Du Trinh Trinh nhìn thấy trước tiên, là cánh tay bị thương của Kiều Nhi.
Du Trinh Trinh liền đem băng vải và nước sát trùng ra băng bó vết thương lại cho Kiều Nhi.
Xử lý xong vết thương Du Trinh Trinh liền kiểm tra toàn thân cho Kiều Nhi.
Sắc mặt Du Trinh Trinh liền trở nên nghiêm túc, cô nhìn Mạnh Hùng hỏi.
“Anh và cô ta có quan hệ gì.”
Mạnh Hùng không cần suy nghĩ liền trả lời.
“Cô ta là vợ tương lai của anh.”
Nghe Mạnh Hùng nói vậy, Du Trinh Trinh mới thả lỏng lại tinh thần, cô thu dọn dụng cụ y tế để vào trong hợp, nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt giễu cợt nói.
“Kiều tiểu thư bị bỏ thuốc kích thích liều lượng rất lớn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Chỉ cần có người cùng Kiều tiểu thư, làm chuyện vợ chồng thì sẽ không sao.”
Du Trinh Trinh nói xong liền nhìn Mạnh Hùng cười.
“Em nghĩ anh Hùng đã gặp phước trong họa.
Thôi không còn chuyện gì nữa, em đi trước đây.”
Nói xong Du Trinh Trinh rời khỏi phòng.
Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, trong lòng thầm nghĩ, may mà anh đến kịp thời nếu không, anh không dám tưởng tượng sẽ xảy ra chuyện gì.
Anh biết với tính tình của Kiều Nhi, nếu một khi cô mà xảy ra quan hệ với người khác trong tình cảnh này, cô sẽ không chịu nỗi sự đả kích này.
Không biết từ lúc nào Kiều Nhi đã cởi hết quần áo trên người mình, chỉ còn lại bộ nội y màu trắng gợi cảm.
Với thân thể trần truồng, Kiều Nhi quỳ gói trên giường nhìn Mạnh Hùng một cách quyến rũ.
Miệng cô cảm giác khô khan, lưỡi Kiều Nhi bất giác liếm vòng quanh môi của mình.
Mạnh Hùng nhìn thấy cử chỉ quyến rũ này của Kiều Nhi, yết hầu của anh bất giác chuyển động lên xuống.
Kiều Nhi nhìn vào môi của Mạnh Hùng, đôi môi bạc mỏng nhìn vào thật hấp dẫn.
Kiều Nhi không thể kèm chế dục vọng trong người mình.
Cô vươn người tới hôn lên môi anh, tay cô choàng qua cổ Mạnh Hùng kéo anh sát vào người cô hơn.
Hai thân thể cọ sát vào nhau, vật nam tín của anh cạ vào nơi tư mật nhất cứ Kiều Nhi.
Mạnh Hùng mở miệng hít vào một hơn thật sâu, sự cám dỗ trước mặt làm thần trí anh điên đảo.
Anh ôm chặt eo Kiều Nhi, bế cô hổng lên, đặc lưng cô dựa vào tường.
Hai chân Kiều Nhi vì hành động này của Mạnh Hùng mà bất giác giăng ra, kẹp chặt vào vòng eo rắn chắc của anh.
Kiều Nhi không chịu được sự kích tích trong người mình, cô bất giác cắn thật mạnh vào vai của Mạnh Hùng.
Máu chảy ra dính vào miệng của Kiều Nhi, giờ phút này cô không còn biết gì hết, thuốc đã phát tán mãnh liệt trong cơ thể của cô.
Mạnh Hùng cau mày vì đau đớn, anh nhìn Kiều Nhi lúc này vô cùng khổ sờ.
Mạnh Hùng nhanh tay cởi bỏ quần của mình.
Vật nam tín khổng lồ của anh được phóng thích ra ngoài.
Kiều Nhi nhìn vào mà không hề chớp mắt, tay cô nhẹ nhàng sờ vào vật kiêu ngạo nhất của anh.
Từng nơi bàn tay mềm mại của Kiều Nhi đụng vào, trong lòng Mạnh Hùng
điều hiện lên sự khoái cảm không thể nào tả được.
Anh vươn tay cởi khoá áo ngực của Kiều Nhi ra.
Áo lót bằng ren màu trắng rơi xuống mặt đất, cặp ngực to tròn của cô hiện ra trước mặt Mạnh Hùng.
Mạnh Hùng khom tới ngụm lấy nụ hoa của cô.
Tay Kiều Nhi dịu dàng luồn vào mái tóc ngắn gọn màu rượu đỏ của anh.
Hơi thở của Kiều Nhi trở nên gấp gáp, cô nhìn vào mắt của Mạnh Hùng bằng vẻ chờ mộng.
“Mạnh Hùng, em muốn anh.”
Kiều Nhi kề sát vào tai anh mà thì thầm, Mạnh Hùng nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng hiện lên vẻ thỏa mãn.
Hai từ Mạnh Hùng thốt ra từ miệng cô sao nghe ngọt ngào như vậy.
Mạnh Hùng vén quần lót của Kiều Nhi qua một bên, anh đưa vật nam tính của mình vào trong vùng đất bí mật của Kiều Nhi.