Anh nhìn Kiều Nhi lúc này đang nhẹ nhàng, tỉ mỉ băng bó vết thương cho anh.
Băng bó vết thương xong, Kiều Nhi ngồi xuống bên cạnh Mạnh Hùng.
Cô cầm tay anh nói với giọng đầy lo lắng.
“Mạnh Hùng, sao anh cứ làm người ta không yên tâm.”
Mạnh Hùng nhìn thấy trong ánh mắt của Kiều Nhi, hiện lên nổi lo lắng khi cô nói những lời này.
“Em yên tâm, bây giờ anh đã có em.
Anh sẽ cẩn thận hơn.”
Mạnh Hùng vừa nói, vừa vươn tới ôm Kiều Nhi vào lòng, anh đặt lên trán cô một nụ hôn trìu mến.
Tại biệt thự Mạnh gia, Mạnh Khang ung dung ngồi trên ghế, sau bàn làm việc trong phòng sách.
Trên tay Mạnh Khang cầm điếu thuốc hút được phân nửa.
Sam cung kính đứng trước mặt Mạnh Khang, báo cáo về tình hình của James.
“Chủ nhân, James đang bị thuộc hạ của Mạnh Hùng giết cùng đổi tận.
Hắn đã trốn về Trung Đông.”
Mạnh Khang dụi tắt điếu thuốc trong tay, anh nâng khuôn mặt nham hiểm
của mình lên, nhìn thẳng vào mặt Sam nói.
“Đừng để người của Mạnh Hùng, tìm ra hắn trước chúng ta.”
Vừa nói dứt câu, điện thoại di động nằm trên bàn của Mạnh Khang vang lên.
“Ziggggggggggggg”
Ánh mắt Mạnh Khang và Sam điều nhìn vào điện thoại.
Trên màn hình nhấp nháy một dãy số lạ.
Mạnh Khang nghi ngơ nhắc mấy lên.
“Hello....”
“Mạnh Tổng, tôi là James.
Tôi cần gặp mặt ngài ngay lập tức.”
Giọng nói của James vang ra từ trong điện thoai.
Mạnh Khang cầm cây bút lên, làm đòng tác gõ gõ lên mặt bàn.
Nghe được yêu cầu của James, cặp mắt của Mạnh Khang liền hiện lên tia đọc ác.
“Được, ở đâu?”
“ giờ tối, tại bến tàu Hãi Nam.”
Vừa nói xong, James đã vội vã cúp máy.
Sam châm chú nhìn vào khuôn mặt, nguy hiểm của Mạnh Khang rồi hỏi.
“Chủ nhân, ngài định giải quyết James như thế nào?”
Mạnh Khang cầm cây bút trong tay, anh dùng sức bẽ một cái.
Cây bút trong tay anh, bị bẽ làm đôi.
Mạnh Khang nhích môi cưới gian ác, anh quăng cây bút xuống sàn nhà.
Mạnh Khang nhìn Sam bằng ánh mắt tà ác, giọng nói lạnh lùng của Mạnh Khang vang lên.
“Chỉ có người chết, mới giữ được bí mật.”
Sam gật đầu đồng ý, anh nhìn Mạnh Khang cười hiểm đọc.
“Đúng! Chủ nhân anh minh.”
giờ tối, tại bến tàu Hãi Nam, một chiếc xe màu đen từ trong màn đêm đen tối lao tới, dừng lại bên lề đường.
Mạnh Khang một thân âu phục màu đen, từ trên chiếc xe BMW màu đen bước xuống.
Sam trên tay cầm một cái cặp táp bằng da màu đen, cùng hai tên thủ hạ cung kính đi phía sau lưng Mạnh Khang.
Bốn người với sát khí đằng đằng tiến tới cầu tàu.
Mạnh Khang nhìn thấy James đang ngồi trong một góc tối.
James nhìn thấy Mạnh Khang, liền từ trong bóng tối bước ra ngoài.
Ngọn đèn đường rội thẳng vào khuôn mặt tiều tụy, râu mọc lưa thưa của James.
Trên người anh, không còn âu phục sang trọng của ngày thường.
Thay vào đó là một bộ đồ rách rưới, nhìn vào thật thê thảm.
Những ngọn đèn đường tỏa ra những tia sáng lờ mờ trong bống đêm, rội thẳng vào người của Mạnh Khang, lúc này nhìn anh thật đáng sợ.
“James, ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Mạnh Khang nhìn James chán ghét nói.
“Mạnh Tổng, ngài phải giúp tôi.
Tôi cần một số tiền lớn để bỏ trốn, bây giờ Mạnh Hùng đang cho người tìm tôi khắp nơi.
Bên Trung Đông thế lực của tôi đã bị Mạnh Hùng tiêu diệt.
Bây giờ tôi đã cùng đường bí lối, không còn chổ để dung thân.”
“Được! ngươi cần bao nhiêu.”
Mạnh Khang phóng khoáng nói.
“ triệu đô la.”
Sam nhìn James bằng ánh mắt khó tin.
“Mày cảm thấy, mày đáng giá đó sao?”
Giọng nói chế giễu của Sam vang lên.
James nghe Sam nói vậy liền tức giận, anh nhìn Mạnh Khang nói với giọng đầy phẫn nộ.
“Không phải gì mày, tao đâu có thê thảm như bây giờ.
Chứng cớ mày cấu kết với tao để giá họa cho Mạnh Hùng, điều nằm trong cái USB này.
Nếu mày không đưa đủ số tiền triệu đô la cho tao, tao sẽ đưa cái USB này cho Mạnh Hùng.”
Vừa nói James vừa cầm cái USB đưa lên.
Mạnh Khang nhìn vào cái USB trên tay James, cặp mắt gian ác của Mạnh Khang hơi nheo lại, anh cười nham hiểm nói.
“Được, tao sẽ đưa cho mày triệu đô la.”
Mạnh Khang quay người lại, lấy cái cặp táp trong tay của Sam.
Mạnh Khang đặt cặp táp trên đùi mình, anh mở cặp táp ra trước mặt James.
James nghi ngờ nhìn Mạnh Khang bằng ánh mắt đề phòng, theo như anh biết Mạnh Khang là một người rất đọc ác.
Mạnh Khang sẽ không, dễ dàng gì mà đưa một số tiền lớn như vậy cho anh.
Mạnh Khang thò tay vào trong cặp táp, anh cầm lấy một khẩu súng lục.
Trong tích tác Mạnh Khang vươn súng lên, chỉa thẳng vào người của James.
James nhìn thấy vậy, liền xoay người lại chạy về phía sau.
Mạnh Khang liền bớp cò nổ súng.
“Bang.............”
Viên đạn bắng trúng phía sau vai của James.
James hoảng hốt nhảy xuống biển, để tránh khỏi sự truy sát của Mạnh Khang.
Thân thể của James biến mắt dưới mặt nước, Mạnh Khang và thủ hạ của mình liên tục từ phía trên nổ súng xuống mặt nước.
Duới ánh sáng yếu ớt Mạnh Khang nhìn thấy một vũng máu tươi, hiện lên trên mặt nước.
“Cho người tìm sát của James cho ta.”
Mạnh Khang cắt súng vào trong áo vest của mình, nói với giọng đầy nguy hiểm.
“Dạ, thuộc hạ cho người tìm ngay.”
Sam khom người cung kính nói.
giờ tối tại sân bay thành phố S, trong khu vực dành cho những chuyến bay quốc tế.
Trần Siêu một thân âu phục màu trắng, phong nhã đứng trước cổng đón Thiết Sang Sang.
Hôm nay Thiết Sang Sang sẽ từ New York bay qua đây.
Thiết Sang Sang chính thức đảm nhiệm vai trò, luật sư trong công ty Tân Mạnh Thị.
Bây giờ Thiết Sang Sang sẽ làm việc cùng Kiều Nhi, còn Minh Nguyệt sẽ là trợ lý của Kiều Nhi.