Tên thuộc hạ của Hà Chấn Đồng thấy mình không còn đường để thoát, đành liều mạng xông tới tấn công Hàn Mạc.
Hàn Mạc cau mày, cô vươn chân đá thẳng vào cổ hộng cua hắn.
Hàn Mạc ra tay vừa nhanh vừa mạnh vừa chính sắc, tên thuộc hạ của Hà Chấn Đồng chưa kịp phản ứng, đã bị đế giày cáo cót nhọn liễu của Hàn Mạc đá trúng yết hầu chết ngay lập tức.
Hàn Mạc dùng sức rút chân của mình lại, để lại vết thương vừa tròn vừa sâu trên cổ hắn.
Máu từ miệng vết thương văng ra tứ tung.
Những thuộc hạ còn lại của Hà Chấn Đồng, nhìn thấy điều thất kinh.
Họ không ngờ người phụ nữ này, lại ra tay độc ác như vậy.
Trong lúc Hàn Mạc không để ý, một tên thuộc hạ của Hà Chấn Đồng, đứng sau lưng Hàn Mạc dùng dao phóng thẳng vào đầu của cô.
“Đing..........”
Cây dao sắc bén bị một đôi chân với sức mạnh cường tráng, đá văng ra một bên.
Nam Liệt từ xa phóng tới đá văng cây dao.
Anh vững vàng, đứng vững xuống trên mặt đất.
Hàn Mạc quan sát người đàn ông trước mặt mình.
Anh sở hữu một gương mặt tuấn tú, lạnh lùng nhưng lại vô cùng thu hút.
Cặp mắt sau thẩm màu xanh, đôi mày rậm với cái mũi cao thẳng, y như tượng điêu khắc hy lạp.
Nam Liệt cao cm, với đôi giày cao gót cm, Hàn Mạc vẫn thấp hơn anh cm.
Hàn Mạc không biết Nam Liệt là ai nhưng với sự oai nghiêm tỏa ra từ trên người anh.
Cô biết chắc anh không phải là người tầm thường.
Trong tích tắc một đám thuộc hạ của Nam Liệt từ bên ngoài xông vào.
Nam Liệt ra hiệu cho họ quăng một quả bơm mini do Đường Tam đưa cho anh.
“Nằm xuống.”
Nam Liệt kêu lên, trong lúc hỗn loạn Nam Liệt xông tới ôm Hàn Mạc, đẹ cô xuống mặt đất.
Nam Liệt dùng thân thể của mình che chở cho Hàn Mạc.
Hàn Mạc hơi kinh ngạc với hành động của Nam Liệt, tại sao anh phải bảo vệ cô.
Hàn Mạc muốn biết Nam Liệt có mục đích gì, nên cô không phản khán mà nằm yên trong lòng ngực ấm áp của Nam Liệt.
Đây là lần đầu tiên, có người dám tiếp xuất thân mật như vậy với cô.
“Boom............”
Tiếng nổi vang lên, khối bay mịt mù.
Thuộc hạ của Hà Chấn Đồng có người bị bơm nổ chết, nằm la liệt trên mặt đất.
Có người thừa cơ hoảng loạn chạy thoát.
tên thuộc hạ thân cận của Hà Chấn Đồng, nhìn thấy mình bị thất thủ liền yểm trợ Hà Chấn Đồng rời khỏi kho hàng.
Nam Liệt nhìn thấy liền đứng dạy, lấy ra vũ khí tuỳ thân của mình là một cây ”bumơrang” làm bằng kim loại, một bên là lưỡi dao vô cùng sắc bén bên còn lại là tay cầm.
vũ khí bumơrang làm bằng gỗ của thổ dân Úc, ném ra bay tới đích rồi quay về chỗ người ném.
(Nam Liệt đã cải tiến vũ khí bumơrang này, thành một loại vũ khí sắc bén tuỳ thân của anh).
Nam Liệt phóng về phía cửa nơi Hà Chấn Đồng và thuộc hạ của hắn đang chạy.
Cái bumơrang bay với tốc độ sét đánh, về phía Hà Chấn Đồng.
Hà Chấn Đồng nhìn thấy loại vũ khí, kỳ lạ bay tới trước mặt mình liền hoảng hốt.
Hà Chấn Đồng liền túm áo của tên thuộc hạ, kéo hắn qua chặn trước mặt mình để đỡ lấy loại vũ khí kỳ lạ này.
Cái bumơrang sắc bén khứa qua cổ của tên thuộc hạ.
Một đuờng cắt thật sâu từ bên phải cổ qua tới bên trái.
Máu tươi phun ra từ vết thương trên cổ của tên thuộc hạ của Hà Chấn Đồng, hắn chết ngay tại chổ.
Hà Chấn Đồng sững sờ trong giây lác, hắn chưa từng thấy loại vũ khí kỳ lạ và nguy hiểm như vậy.
Tên thủ hạ còn lại của Hà Chấn Đồng,
kêu lên trong hốt hoảng.
“Chủ nhân, mau đi thôi.”
Hà Chấn Đồng bị tiếng kêu của thuộc hạ làm tĩnh táo lại, hắn liền chạy ra khỏi kho hàng.
Sau khi giết chết mục tiêu, cái bumơrang bay về hướng của chủ nhân mình.
Nam Liệt đưa tay lên đoán lấy cái bumơrang.
Cái bumơrang nằm gọn trong tay Nam Liệt, anh nhìn Hàn Mạc lúc này đang dùng ánh mắt sắc bén quan sát anh.
Nam Liệt cau mày, anh chán ghét nhất là loại phụ nữ, gặp đàn ông đẹp trai là nhìn chăm chăm.
Nam Liệt không thèm để ý đến Hàn Mạc nữa, anh đi thẳng đến trước mặt Mạnh Hùng
Mạnh Hùng nghi ngờ nhìn Nam Liệt nói.
“Sao cậu lại tới đây?”
“Tình cờ thuộc hạ của bang Lôi Ưng bất được tin, có người mai phục ở kho hàng muốn đánh lén người của cậu.
Nên tôi mới tới giúp một tay.”
Nói xong Nam Liệt thò tay vào túi quần lấy ra một viên thủy tin, bằng chiếc nút áo đưa cho Mạnh Hùng.
Mạnh Hùng nhìn Nam Liệt bằng ánh mắt nghi vấn.
Nam Liệt bình thản, nhìn Mạnh Hùng nói.
“Đây là loại bơm mini tối tân nhất, do Đường Tam người chị em tốt của Chị dâu phát minh ra.”
Mạnh Hùng nhìn Ngô Đức, Ngô Đức liền hiểu ý anh vươn tay nhận lấy chiếc bơm mini Nam Liệt đưa.
Ngô Đức thầm nghĩ, uy lực của nó thật mạnh, khi về tổng bộ Bang Bạch Hổ, anh phải nghiên cứu nó kỹ hơn.
Nam Liệt nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt khó tin, trong lòng anh thầm nghĩ.
“Người này, không biết nói lời cảm ơn sao?”
Mạnh Hùng không hề tỏa ra cảm kích, anh chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi bước đến trước mặt Hàn Mạc.
Mạnh Hùng nhìn Hàn Mạc nói.
“Hàn gia, người của cô không sao chứ?”
Thuộc hạ của Mạnh Hùng ngoài vài nguời bị thuơng nhẹ, thì các người khác không bị chút tổn thương nào.
“Không! Chỉ có vài người bị thương nhẹ thôi.”
Hàn Mạc thản nhiên nói, cô thanh nhã đứng ngây chính giữa đám đàn ông, phủi phủi bộ đồ vest trên người mình.
Nam Liệt quan sát Hàn Mạc, trong hoàn cảnh rối loạn vừa rồi nếu là những nguời phụ nữ khác thì họ sẽ cảm thấy hoảng hốt và sợ hãi.
Nhưng Hàn Mạc thì ngược lại, cô còn bình tĩnh hơn cả anh.
Trên người cô tỏa ra sự uy nghiêm của một thủ lĩnh.
Nam Liệt không biết thân phận thật sự của Hàn Mạc, anh chỉ nghĩ cô cũng xuất thân là người trong hắc đạo.