Kiều Nhi tự nghĩ trong lòng, cô nhất định phải tìm cách lấy được chút thức ăn đó đưa cho Du Tấn kiểm tra.
Kiều Nhi lấy lại tin thần, cô phải bình tĩnh mới giúp được cho Mạnh Hùng.
Kiều Nhi nhẹ nhàng gõ cửa phòng, không đợi họ trả lời Kiều Nhi đã đẩy cửa đi vào.
Mạnh Quốc vừa nhìn thấy Kiều Nhi liền vui mừng.
Ông rất yêu thương Kiều Nhi, nên mới muốn cô làm con dâu của ông.
“Chào Bác Mạnh, bác khỏe không?”
Kiều Nhi cười lịch sự hỏi thâm ông.
Mạnh Quốc cười vui vẻ nói.
“Bác rất khỏe, vừa nhìn thấy con là bệnh gì cũng hết.”
Ông vừa nói vừa vươn tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Kiều Nhi.
Bay giờ sức khỏe của Mạnh Quốc rất yếu, đôi chân ông không còn sức để đi lại được nữa nên ông phải ngồi xe lăng.
Kiều Nhi rất tôn trọng ông, vì yêu Mạnh Hùng nên Kiều Nhi cũng xem ông giống như cha mình.
Thuộc hạ của Mạnh Khang lập tức gọi điện thoại cho anh hay, Kiều Nhi đã gặp mặt Mạnh Quốc.
Mạnh Khang không chút phòng bị với Kiều Nhi, nên cũng không quan tâm.
Chiều tan tầm Mạnh Khang vừa về đến nhà, liền tìm Kiều Nhi khắp nơi.
“Kiều tiểu thư đâu?”
Anh dùng giọng tức giận hỏi người giúp việc.
Không nhìn thấy Kiều Nhi, Mạnh Khang hơi bực bội trong lòng.
Trước khi về đến nhà, tâm trạng của Mạnh Khang vô cùng hứng hỡ.
Anh nghĩ cô sẽ ở trong nhà chờ anh như mọi khi.
“Dạ, Kiều tiểu thư đang ở trong vườn hoa với lão gia.”
Mạnh Khang không nói gì sắc mặt hầm hầm bước ra vườn hoa.
Vừa bước ra Mạnh Khang nhìn thấy, Kiều Nhi trên người mặc cái đầm màu trắng dài đến gót chân.
Cô đang khom người cắt tỉa những cánh hoa hồng xinh đẹp trong vườn.
Kiều Nhi đứng quay lưng về phía Mạnh Khang, cô cười nói.
“Bác trai, bác xem nè.
Hoa hồng này thật xinh đẹp.”
Kiều Nhi vừa nói vừa xoay người lại, cho Mạnh Quốc xem nhánh hoa hồng cô vừa mới cắt xuống.
Mạnh Khang ngay ngất khi nhì thấy, nét mặt hồn nhiên và nụ cuời rạng rỡ trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Kiều Nhi.
Kiều Nhi nhìn anh cười ngọt ngào, cô đi đến bàn rót cho Mạnh Khang một tách trà.
“Anh mới về.”
Vừa nói Kiều Nhi vừa đưa tách trà cho Mạnh Khang.
Giọng nói ngọt ngào của Kiều Nhi làm trái tim Mạnh Khang tràn ngập với hạnh phúc.Mạnh Khang nhìn Kiều Nhi cười ngọt ngào, anh nhận lấy tách trà Kiều Nhi đưa rồi tao nhã ngồi xuống ghế.
“Thưa Ba, con mới về.”
Mạnh Quốc gật đầu rồi lên tiếng.
“Lễ đính hôn, con đã chuẩn bị tới đâu?”
“Con đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ còn chọn lễ phục là xong.”
Mạnh Khang nói trong sự hạnh phúc.
“Vậy sao còn không đi, chỉ còn vài ngày nữa là đến lễ đính hôn, sao con không sốt sắn chút nào?”
Giọng nói trách móc của Mạnh Quốc vang lên.
“Bác trai, Không phải lỗi của Mạnh Khang đâu, chỉ tại lúc trước sức khỏe của con không đuợc tốt, nên chưa chọn lễ phục.
Để tụi con đi ngay bầy giờ, bác đừng giận không tốt cho sức khỏe của bác đâu.”
Mạnh Quốc nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng mới nguôi giận.
Mạnh Khang không ngờ Kiều Nhi lại nói giúp cho anh.
Trong lòng anh cảm giác sung sướng.
Anh đứng lên nắm lấy bàn tay mềm mại của Kiều Nhi.
Anh nhìn cô cười nói.
“Vậy chúng ta đi chọn lễ phục.”
Vừa nói anh vừa dắt tay Kiều Nhi đi, cô tươi cưới bước đi theo Mạnh Khang.
Mạnh Quốc nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của con trai mình, ông cười lắc đầu trong lòng thầm nghĩ.
“Rốt cuộc Mạnh Khang cũng tìm được người mà nó yêu.”
Trên đường Mạnh Khang lái xe, đưa Kiều Nhi đến cửa hàng lễ phục Huyền Thoại.
Anh điện cho Sam, kêu Sam gọi cho Alex Smith, nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng nhất ở thành phố S.
Anh muốn Alex Smith đích thân chọn lễ phục cho Kiều Nhi.
Kiều Nhi ngồi trong xe, ánh mắt ưu sầu nhìn ra cửa sổ.
Cô nghe hết những gì Mạnh Khang vừa nói với Sam.
Cô biết Mạnh Khang chỉ muốn cô được những thứ tốt nhất.
Nhưng trong lòng Kiều Nhi không vui chút nào.
Dù Mạnh Khang có đối xử tốt với cô đến đâu, trái tim cô cũng chỉ thuộc về riêng Mạnh Hùng mà thôi.
“Mạnh Hùng, em nhớ anh.”
Trong lòng Kiều Nhi thầm nghĩ, dù không được ở bên cạnh Mạnh Hùng.
Nhưng cô xin ông trời, ít nhất cũng cho cô được nhìn thấy anh, dù ở xa nhìn lén anh cô cũng mãn nguyện.
Xe dừng lại trước cửa hàng áo cưới Huyền Thoại.
Toà nhà tầng sang trọng được trang trí theo phong cách huyền thoại và ảo mộng, một cỗ xe ngựa làm bằng thủy tinh được đặt ngay chính giữa.
Kiều Nhi sửng sốt với thiết kế mơ mộng này.
Đây là giấc mơ của tất cả cô gái, được hoàng tử bạch mã của mình rước về bằng cỗ xe ngựa lộng lẫy này.
Mạnh Khang nhình thất vẻ ngơ ngác của cô anh nở một nụ cười ngọt ngào.
Mạnh Khang dắt tay Kiều Nhi đi vào trong.
Hai cô nhân viên bán hàng nhìn thấy Mạnh Khang và Kiều Nhi liền mở cửa chào.
“Xin chào quý khách, mời hai vị vào trong.”
Mạnh Khang và Kiều Nhi đi đến nơi chọn lễ phục.
Kiều Nhi nhìn thấy một cái áo cưới thiết kế theo cái đầm của công chúa cinderella, y như cái mà cô tưởng tượng trong đầu.
Cặp mắt Kiều Nhi liền tỏa sáng, từ trước tới giờ Kiều Nhi chưa từng thấy áo cưới nào lại xinh đẹp như vậy.
Áo cưới từ trên xuống duới được làm bằng ren trắng hình hoa Lan sang trọng.
Phần trên bó sát ngực và eo, trên eo được đính vào những đóa hoa Lan hồ điệp màu hồng bằng thủy tinh.
Phần dưới là váy xoè được đính vào những viên kim cương vô giá.
Khi ánh đèn chiếu xuống những hoa Lan thủy tinh cùng với những viên kim cương, tỏa ra ánh sáng lấp lánh như những vì sao trên bầu trời.
Kiều Nhi nhìn áo cưới không chớp mắt.
Ước mơ của Kiều Nhi là được mặc nó trong ngày đính hôn của cô và Mạnh Hùng.
Alex Smith từ trên lầu đi xuống, anh bước tới gần hai người chào hỏi.
“Xin chào Mạnh Tổng, Kiều tiểu thư.”
Kiều Nhi quan sát người đàng ông này.
Anh là người Pháp chính tông, nhưng lại nói tiếng mình vô cùng lưu lóat.
Dáng người Alex Smith cao gầy, làn da trắng như tuyết mũi cao.
Đặt biệt là đôi mắt của anh, nó là màu xanh nước biển.