Chương
Nhưng em quá yếu đuối, em sắp không thể chịu được nữa, em không thể nhìn thấy khoảng khắc anh kết hôn, mở khăn che đầu cho người khác rồi”
“Anh, hứa với em, anh nhất định phải hạnh phúc được không? Cho dù, trong lòng anh tràn đầy oán hận, cũng không thể quên yêu chính mình, bởi vì anh trai là người em yêu nhất”
William nghe thấy những lời này, đau khổ nhắm mắt.
Nước mắt rơi xuống đất.
Kỷ Nguyệt Trâm nói ra những lời này, cảm thấy trong lòng mình tốt hơn rất nhiều.
Cuối cùng, cũng giúp người khác hoàn thành tâm nguyện rồi.
Cô ta nhìn nước mắt của William, cảm thấy người đàn ông sắt đá này đã phải chịu đựng quá nhiều đau khổ rồi, khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Sau khi đọc nhật ký của Charlotte, cô ta dường như càng hiểu rõ hơn về người này.
Anh ta biến thành dáng vẻ như thế này, là hoàn toàn bị ép buộc.
Anh ta là trưởng quan cao nhất của nước Mỹ, đảm nhiệm chức vị như vua vậy.
Nhưng công cao chấn chủ, những binh lính vào sinh ra tử trên thế giới chỉ nhận tướng, không nhận vua.
Ở Phương Đông, có quá nhiều ví dụ về chuyện này.
Một tướng quân như vậy sẽ khiến vua cảm thấy hoảng sợ.
Bố của Charles cũng là như vậy, thảo luận với cộng sự bên cạnh ông ta là Kagle, làm thế nào để loại bỏ William mà không gây lên quân đội bạo động.
Kagle nhìn có vẻ là người tử tế, nhưng thật ra anh ta là một người hẹp hòi, luôn không hài lòng với việc William ở trên mình.
Cho nên quyết định ra tay từ chỗ Charlotte.
Anh ta cố ý bị thương, xin trở lại London dưỡng bệnh một năm, một năm này luôn tìm mọi cớ để đến với Charlotte.
Charlotte lo lắng cho anh trai, ngây thơ cho rằng ở cùng với Kagle, thì có thể hiểu anh trai nhiều hơn một chút.
Tuổi trẻ thiếu hiểu biết, Charlotte ngây thơ không phòng bị, yêu đương với Kagle như một lẽ đương nhiên, cuối cùng tiến vào lễ đường hôn nhân.
Cô ấy có năm mơ cũng không ngờ, người đàn ông nói yêu mình bốn năm bên cạnh, thật ra vẫn luôn là giả tạo.
Một người nói dối bốn năm, chính là vì muốn trả thù anh trai cô ấy.
Trước hôn lễ của cô ấy, ngoài ý muốn nghe được Kagle đang nói chuyện với cấp dưới, dự định trong hôn lễ khi William phòng bị yếu nhất sẽ ra tay.
Sau khi cô ấy nghe thấy chuyện này cô ấy vô cùng sợ hãi, việc đầu tiên nghĩ đến là muốn nói với William, nhưng không ngờ khi quay người rời đi lại đụng vào đồ.
Cô ấy bị bắt lại, trong căn phòng có trang bị thiết bị làm nhiễu tín hiệu, cô ấy không thể trốn ra ngoài, cũng không thể liên hệ với bên ngoài.
Cô ấy vô cùng lo lắng, chỉ có thể viết hết mọi chuyện vào trong nhật ký.
Kỷ Nguyệt Trâm có thể cảm nhận được tâm trạng run rẩy sụp đổ của cô ấy lúc đó, nét chữ lúc trước đều rất uyển chuyển, được nhắc đến nhiều nhất chính là người anh trai William này.
Nhưng một trang nhật ký cuối cùng, nét chữ rất nghiêng ngả, nếu không phải đầu óc cô ta tốt, cô ta thật sự không hiểu trong đây viết những gì.
Cô ấy bị ép đến hôn lễ, quả nhiên như vậy, Kagle ra tay rồi.
Cô ấy không có cách ngăn cản những thứ này, luôn cảm thấy mình làm liên lụy đến William.
Cho nên, phát súng đó là cô ấy cam tâm tình nguyện nhận lấy.