Chương
“Tôi rất nghiêm túc, tôi sẽ không có vương hậu, tôi sẽ không kết hôn trong suốt quãng đời còn lại của mình. Tôi muốn cậu là người của tôi, là quần thần của tôi. Hậu cung của ông đây chỉ có một mình cậu, được không? Cậu có đồng ý không? Nếu cậu không đồng ý thì cút đi, ông đây không có thời gian để nói nhảm với cậu đâu”
Halley uống rượu cảm giác nóng toát mồ hôi, gió lạnh thôi cũng không tác dụng.
Chủ yếu là những lời này anh ta đã ấp ủ trong lòng không biết bao nhiêu ngày, nhưng cũng không dám bày tỏ ra.
Hôm nay rượu vào cuối cùng đã can đảm nói ra, anh ta thẳng thắn, không phải cậu ta thì không được.
Diên im lặng, nắm chặt lấy chiếc khăn trải bàn, siết chặt.
Cậu ta giật mạnh, tất cả những món ngon nóng hôi hổi rơi xuống đất, bát đĩa vỡ tung tóe.
“Được, đã không thể đồng ý thì không cần nói nữa, ông đây bơi về”
Vừa lúc, hạ hỏa, bình tĩnh một chút.
Halley cũng rất có cốt khí, đi thẳng tới bên cạnh lan can, cởi áo khoác và đồng hồ, sau đó liền chuẩn bị nhảy xuống biển.
Vừa lật qua, không ngờ giọng Diên đã văng vẳng bên tai.
“Được rồi, tôi đồng ý với anh”
“Cái gì? Cậu… Cậu đồng ý với tôi?”
Lần này đến lượt Harlem.
Bởi vì thất thần, cả ngưò Ngay khi người này rơi xuống nước, William đã xuất hiện kịp thời, nhanh chóng vớt người lên.
Mọi người vây quanh Halley, Halley uống rất nhiều nước, cuối cùng tỉnh táo lại lần gieo xuống phía sau.
Anh ta tiếp tục nhìn thẳng vào Diên, cố gắng đẩy đám đông ra, nhưng bị William ép đưa vào căn phòng trong cabin.
“Các người đều tránh ra cho tôi.
“Không được đâu thân vương, ngài cần phải thay quần áo đi kiểm tra thân thể. Nếu như bị bệnh thì làm sao đây?”
“Ông đây sinh khí dồi dào, không sao hết. Đều cút ngay cho tôi, tôi muốn gặp Diên.”
Anh ta còn chưa kịp nói hết lời thì Diên đã đẩy cửa bước vào.
“Tất cả đi xuống đi, để tôi hầu hạ là được”
“Hầu hạ… Hầu hạ?”
Halley cảm thấy tai mình đang chảy nước và sắp bị ảo giác thính giác.
Mọi người ngoan ngoãn rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Diên đã khóa trái cửa lại.
Cậu ta lấy ra một bộ áo choàng tắm sạch sẽ từ trong tủ, ném nó lên người anh ta.
“Đi tắm rửa đi, tôi không thích mùi nước biển”
“Ha ha. Được, ngay lập tức.”
Anh ta run rẩy nói rồi ngoan ngoãn đi vào phòng tắm.
Anh ta vừa tắm vừa véo mình, cảm giác mình đang năm mơ.
Anh ta thậm chí còn hoài nghỉ rằng những lời đó cũng chỉ có trong một giấc mơ.
Hiện thực… không thể nào, phải không?
Diên chắc chắn sẽ tự sát.
Anh ta có vấn đề về xu hướng tình dục nhưng Diên nói đúng. Làm sao cậu ta có thể đáp ứng mình chứ?
Ảo giác nhất định là ảo giác, đầu mình bị nước vào nên mới xuất hiện ảo giác.