Chương
Nhưng cậu ta lại không thể hỏi người khác, dù sao thì cậu ta cũng đã đồng ý với Tê Miêu là không thể để người khác biết được chuyện này.
Mà Tề Miêu cũng có ý tránh cậu ta, cô ấy sợ bản thân mình hôm nào đó lại nổi hứng gian tà, chơi đùa cậu đến hư người thì phải làm sao đây?
Cô ấy không có việc gì cũng cố ý †ìm Hứa Trúc Linh, hai người ra ngoài ăn ngon, dạo chơi mua sắm.
Ngay đến cả Hứa Trúc Linh cũng có hơi kinh ngạc, Diệu Miêu mấy hôm nay vậy mà lại không chơi với Phó Thanh Viên.
“Diệu Miêu, không phải em rất thích chơi với Phó Thanh Viên sao?”
“Nhưng Diệu Miêu cũng thích ở bên Trúc Linh mà.”
Diệu Miêu trịnh trọng đáp lại.
“Nhưng dạo này em cũng rất ít nói chuyện với Phó Thanh Viên. Hai đứa cãi nhau sao?”
Hứa Trúc Linh quan tâm hỏi.
Diệu Miêu vừa nghe vậy, tay cô bé liền hơi run lên, nhưng cô bé rất nhanh đã bình tĩnh lại, không để một ai nhìn ra được điều gì.
Gô ấy cười hiền rồi khẽ lắc đầu.
“Bọn em không cãi nhau đâu. Bọn em là bạn tốt của nhau, còn lâu mới cãi nhau ấy. Em thích Trúc Linh, chỉ là muốn ở bên Trúc Linh mà thôi.”
“Được rồi, đợi lát nữa mang chút đồ ăn về cho Phó Thanh Viên nhé.”
Hứa Trúc Linh cũng không để tâm đến câu nói này, nhưng lại bị đám người theo đuôi nghe được.
Đám người này đều là người Cố Thành Trung phái đến bảo vệ Hứa Trúc Linh, bọn họ vừa nghe được lời này liền nói lại nguyên xi không sót chữ nào với Cố Thành Trung.
Cố Thành Trung nghe vậy liền kích động đến lập tức bật dậy.
“Cậu chắc chứ?”
“Vô cùng chắc chắn thưa anh.”
Anh nhíu chặt mày, xiết chặt năm đấm.
Diệu Miêu không thích đàn ông, hơn nữa cũng chỉ gần gũi với Phó Thanh Viên có tâm trí trẻ con.
Cô ấy lại còn nói thích Trúc Linh, còn quấn lấy Trúc Linh cả ngày, chẳng lẽ… là les sao? : Cố Thành Trung biết anh không nên suy nghĩ lung tung mấy chuyện không có căn cứ như vậy, anh cũng không phải loại người bốc đồng nông nổi mà là người làm chuyện gì cũng chú ý chừng mực.
Nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Hứa Trúc Linh thì nào còn có chừng có mực nữa.
Anh ngày ngày đề phòng đám đàn ông xuất hiện bên cạnh Hứa Trúc Linh, chỉ sợ có người không biết tốt xấu cướp người phụ nữ của anh.
Đừng có phòng lên phòng xuống kết quả lại bị một con nhóc lừa gạt làm lật thuyền trong mương.
Anh nào còn lo nổi chuyện công việc nữa chứ. Anh liền lập tức dò hỏi xem cô đang ở đâu.
Hội quán suối nước nóng! Phòng riêng!
Cố Thành Trung vừa thấy được mấy chữ này, trái tim anh liền hung hăng trầm xuống.
Lúc nào, trong phòng tắm suối nước nóng, Hứa Trúc Linh thoải mái nằm bò bên mép đá, hơi nước nóng dày đặc khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng.
Cô dạo phố cả một ngày trên đôi giày cao gót khiến gang bàn chân bị ma sát đến nổi bọng nước nên lúc đi qua hội quán suối nước nóng liền muốn vào ngâm mình cho đã, cũng vừa hay giờ là mùa đông nên cũng tốt cho cơ thể.