Chương
Nếu như anh kêu mệt thì những người làm việc ở phía dưới kia sẽ càng mệt mỏi hơn.
Nếu như anh biểu hiện yếu đuối, vậy thì sẽ có vô số người học theo, lười biếng theo.
Lãnh đạo không phải là một chuyện dễ làm, cứ muốn làm một tấm gương tốt thì chuyện đó có thể ép người ta phát điên.
Sở dĩ anh không điên, còn có thể kiên trì được, là bởi vì phía sau còn có một Hứa Trúc Linh thầm lặng ủng hộ…
Ngày hôm sau, trong hội trường, Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử thông báo rằng Nhật Kinh Xuyên Hi sẽ lấy danh nghĩa của ông ta để tổ chức tiệc sinh nhật để chiêu đãi các thành viên trong đình của những nhân vật nổi tiếng tại Đà Nẵng. : Ngược lại, ông ta muốn xem Cố Thành Trung là người như thế nào và cũng muốn xem vợ của anh là ai. Mặc dù, tất cả thông tin của Cố Thành Trung đã được gửi đi, nhưng từ nhỏ, anh đã lớn lên ở London và sống cùng anh trai của mình. Sau khi trở về Đà Nẵng, anh âm thầm xây dựng tập đoàn của riêng mình từ con số không.
Từ tập đoàn .J&C đến tập đoàn Cố Linh, thật không khó để nhìn ra được sự nhạy bén trong kinh doanh của anh rất phù hợp để làm một người lãnh đạo.
Nhìn toàn bộ Đà Nẵng, ông ta khó có thể tìm được người thứ hai giống như Cố Thành Trung. Còn ở thủ đô Điện Biên, cô ta cũng rất khó tìm được người thanh niên ưu tú như vậy, nhưng cô ta không thể ngờ lại có thể tìm thấy người như vậy ở quốc gia khác.
Ngay sau đó, thư mời đã được đưa đến nhà họ Cố, Hứa Trúc Linh nhận được thư mời, nhưng cảm thấy rất khó chịu trong lòng và không biết phải làm gì cả.
Hiện tại, mới gần ba tháng, cái bụng của cô trông rất bằng phẳng, người ngoài nhìn vào cũng không thể phát hiện ra dấu hiệu gì.
Vì nể mặt ngài Nhật Kinh, mọi người không ai dám từ chối, mọi người đều khẳng định sẽ đến.
Trên thiệp mời, giấy trắng mực đen ghi rõ ràng yêu cầu dẫn theo bạn gái, nếu không tham dự bữa tiệc, Cố Thành Trung sẽ là người duy nhất không có mặt, nhất định anh sẽ trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng. Đây quả thật là chuyện mất mặt.
Cô không có cách nào từ chối, đành phải thuyết phục Cố Thành Trung đồng ý.
Nửa đêm, Cố Thành Trung trở về, trước tiên anh vào phòng để tắm rửa sạch sẽ, sau đó anh nhẹ nhàng trở về phòng ngủ.
Vốn tưởng rằng cô đã sớm ngủ say, nhưng anh không ngờ răng khi anh vừa mới vén chăn lên giường, cô liền xoay người qua rồi ôm chặt lấy anh, vùi đầu vào vòng tay của anh.
Cô háo hức hít mùi nam tính chỉ có duy nhất trên người anh rồi lập tức cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
“Anh đã trở về rồi sao?” Giọng nói của cô nhẹ nhàng và tỉnh táo, anh cảm thấy được cô vần chờ đợi mình đến bây giờ.
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô bằng đôi bàn tay to lớn của mình, bật đèn và rồi bắt gặp ánh mắt dịu dàng của cô.
“Tại sao em chưa ngủ?”
| “Em chờ anh về nhà mà.”
“Anh hay về muộn, em đừng thức khuya quá, sẽ có hại đến sức khỏe của bản thân lắm.”
“Ừm, thực ra, em có chuyện muốn bàn với anh, đây, anh xem này.”
Cô đưa cho anh tấm thiệp mời, Cố Thành Trung nhìn xong, sắc mặt của anh liền trầm xuống.
“Không cần đi, em lấy lý do bị ốm là được.”
“Đây là tiệc sinh nhật. Có lẽ ngày mai chính là niềm vui tân gia. Ngày mốt sẽ là đại tiệc thoái vị. Anh có thể từ chối một lần, nhưng không thể từ chối vô số lần. Bữa tiệc tổ chức ở lễ hội này nhất định là để thăm dò anh và em. Em nghe nói người của Công ty Nhật Kinh đã đến Đà Nẵng. Lần này, chúng ta đến bữa tiệc không phải để Nhật Kinh Xuyên Hi thấy, mà là để người kia thấy.”