Chương
Anh ấy không có vẻ ngoài cường tráng như những người đàn ông khác, ngược lại nhìn có chút yếu đuối.
Anh ấy cũng rất trắng, làn da mịn màng khiến phụ nữ còn phải ngưỡng mộ và ghen tị.
Diên……
Tại sao anh ấy lại ở đây?
Khi Diên nghe thấy tiếng bước chân, anh ấy quay đầu lại, khoảnh khắc nhìn thấy Hứa Trúc Linh, khóe môi bất giác cong lên.
Nhưng ngay sau đó, anh ấy nhìn thấy phần bụng cô nhô cao hẳn lên.
Cô có thân hình nhỏ nhắn nhưng bụng lại to không cân xứng.
Anh ấy thực sự lo rằng chiếc bụng này sẽ đè chết cô.
Anh ấy vội vàng tiến về phía trước và đỡ cô.
“Sao anh lại tới đây?”
“Tôi có hợp tác với một xí nghiệp ở đây ở Đà Nẵng. Thực ra không cần đích thân đến, nhưng lại nghĩ từ ngày em mang thai đến nay tôi chưa tới thăm lần nào. Người bạn này xem ra có chút vô tâm, vì vậy tôi đặc biệt đến đây. “
“Vậy anh ở lại bao lâu?”
“Nhanh thì một tháng, chậm nhất là hai tháng. Tôi đã nói với với chú và dì của em rồi, tạm thời tôi sẽ ở lại đây trong thời gian này.”
“Sống ở đây?”
Hứa Trúc Linh vô cùng ngạc nhiên.
“Ừ, là vì Quý Lưu Xuyên. Bây giờ tôi và anh họ em có mối quan hệ rất tốt.
Anh ấy nghe nói rằng tôi sắp đến Đà Nẵng, nhất định mời tôi tới nhà làm khách. Anh ấy chuẩn bị có một kỳ nghỉ, tới lúc đó sẽ về đây chơi với tôi.”
“Thật không? Thật tuyệt, vậy anh đã gặp dì và cậu chưa?”
Một nụ cười hiếm hoi nở trên khuôn mặt cô, kể từ khi Diên trút bỏ mọi ân oán, họ đã rất lâu không gặp lại nhau rồi.
Bạn cũ gặp lại nhau, so có thể không vui được?
“Tôi gặp rồi.”
“Hai người bạn tốt của tôi cũng đang ở đây. Minh Châu cậu đã gặp qua rồi, còn có một người nữa tên là Châu Mũi…”
“Tôi đều gặp rồi”
“Đầu gặp rồi sao? Vậy tôi là người cuối cùng gặp anh sao? Tôi pha trà cho anh nhé? Gần đây trình độ pha trà của tôi rất tiến bộ đó.”
“Được rồi, không cần phải làm gì cả, chuyện của em tôi đã biết hết rồi, tôi chỉ muốn tới thăm em. Em gầy đi rồi, bụng cũng †o hơn rất nhiều.” Diên dịu dàng nói. “Ngồi xuống đi, không cần làm gì, buổi tối tôi đưa em ra ngoài ăn cơm.”
“Đi ra ngoài? Như vậy không ổn lắm?” Gô do dự, bởi vì cô sợ đi ra ngoài sẽ cho Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử cơ hội ra tôi. “Tôi là bà bầu, có nhiều thứ ở bên ngoài tôi không ăn được, đi ra ngoài cũng rất chật vật.”
“Không sao, dẫn theo bạn tốt của em đi. Bạch Minh Châu vẫn đang ở cữ không thể đi ra ngoài. Vậy rủ người còn lại đi cùng đi.”
Diên khế cười nói.