Chương
Tuy rằng đây là Đà Nẵng, cô ta cũng phải ghen tị, dù sao đây không phải Hà Nội, không phải lãnh địa mà cô ta hoàn toàn có thể kiểm soát.
“bi hẹn lịch gặp tổng giám đốc Kettering, tôi muốn xem xem, anh ta rút cục muốn làm cái gì!”
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử giận dữ nói.
Ngày hôm sau, Diên đi dự tiệc, Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử mặc một bộ sườn xám kiểu cổ điển. Gấm lụa màu đỏ trầm có thêu hình hoa trà sống động, trông đặc biệt quyến rũ khiến cho người tôi động lòng.
Mỗi bước đi đều phong tình vạn chủng, ai ai cũng không thể rời mắt.
Cô ta cầm một chiếc quạt lông vũ màu đen và quạt nhẹ, để lại một làn hương thơm.
Cô ta ngồi xuống ghế và nói: “Anh Diên, lần đầu gặp mặt, thứ lễ cho tôi không nghênh đón từ xa.”
“Không sao, không biết tại sao cô Xuyên Lăng Tử lại tìm tôi?”
“Anh Diên cứ đùa, tối hôm qua anh sai người đưa tin tới cho tôi, hôm nay lẽ nào không biết mục đích của tôi sao?”
“Mục đích gì?”
“Chúng tôi đều là doanh nhân. Ở nước Anh, gia tộc Kettering của anh thống trị. Ở nước Nga, gia tộc Nhật Kinh của tôi là gia tộc thống trị. Chi bằng mỗi người nhường một bước? Đây là mối ân oán giữa tôi và nhà họ Cố. Tại sao anh lại chen chân vào, khiến cho mối quan hệ giữa hai chúng tôi không vui vẻ?”
“Bên cạnh đó, khi gia tộc Nhật Kinh giành được quyên lực kinh tế ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương, sau đó giao thương với nước của anh, sẽ chỉ có lợi chứ không có hại.”
“Cô đánh giá cao bản thân quá rồi.
Có một đối thủ như cô, tâm cơ toan tính, thật có hợp tác cũng chẳng vui vẻ gì. Tôi thà có một đối thủ sảng khoái như Gố Thành Trung. Ít nhất, thua hay thăng cũng đều vui vẻ. Nếu tôi hợp tác với cô mới là trò cười đó.
“Anh…
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử không ngờ anh ta lại thẳng thắn như vậy, không nể mặt một chút nào.
Nói thắng ra rằng cô ta tâm cơ, tất cả việc cô ta làm đều dùng thủ đoạn bỉ ổi.
“Anh Diên, tôi rất thiện chí nói chuyện với anh, anh lại đối xử với khách như thế này sao?”
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử nghiến răng, kìm chế cơn tức giận và duy trì dịu dàng của mình.
“Bởi vì, tôi chưa từng coi trọng cô.
Nói thẳng ra, nước Nga chỉ là một quốc gia nhỏ bé. Cho dù gia tộc Nhật Kinh có hùng mạnh cỡ nào, cô có thể ra vươn ra khỏi đất nước sao? Chiến tranh kinh tế thương mại, đất nước tôi chưa bao giờ sợ hãi bất cứ ai. Đất nước của cô nghiên cứu hàng xa xỉ cao cấp, nhưng Kettering của tôi nghiên cứu công nghệ tiên tiến nhất. “
“Cô kiếm tiền từ nhân dân, còn chúng tôi làm ra tiền cho đất nước. Gia tộc Kettering của tôi có quân đội riêng và giúp đất nước nuôi dưỡng quân đội.
Chủ gia tộc như tôi rất tùy ý, tôi thích làm trái ý người khác. Một khi tôi nhận thấy bị khiêu khích, tôi sẽ toàn lực đấu lại. Dù sao gia tộc của tôi thì tôi làm chủ, kẻ nào dám chống đối, giết không lý do. “
“Tôi không biết rằng cô Xuyên Lăng Tử, với tư cách là người thừa kế gia tộc, nói chuyện trước mặt những người lớn tuổi trong gia đình cũng rất kiêng nể.