Chương
“Tôi… dáng người tôi rất đẹp.”
“Nè… cô có hiểu lầm gì về bản thân không?”
Hứa Trúc Linh sau khi nghe những lời này hoàn toàn xấu hổ, cô quên mất bây giờ dáng người mình như thế nào.
Sau khi sinh con xong, ngực cũng không phát triển nữa.
Thiệt là ngại quá đi.
“Trời ơi, sao hiệu trưởng lại tới đây?”
Cô đột nhiên chỉ về phía trước, la làng lên.
Mọi người đều nhìn theo hướng đó, Hứa Trúc Linh nhân cơ hội lẻn vào trong đám người, nhanh chóng chuồn khỏi.
Lần này Cố Thành Trung không đuổi theo nữa, trong mắt hiện ra một tia lạnh lếo.
Nha đầu kia đúng là quá to gan rồi, không coi ai ra gì, hơn nữa còn nói chuyện hồ đồ.
Cô ta chỉ là một người ngoài, cái gì cũng không hiểu, lại dám chất vấn về tình cảm của anh dành cho Trúc Linh, đúng là tội đáng muôn chết.
Đám người dần dần tản ra, anh liền gọi điện thoại cho Khương Anh Tùng.
“Tra cho tôi… Hôm nay ở ngày kỉ niệm thành lập Đại học Đà Nẵng xuất hiện một người phụ nữ, cô ta mang chiếc mặt nạ hình heo Peppa Pig”.
Hứa Trúc Linh chạy thẳng một đường, dùng tốc độ nhanh nhất có thể để về lại khách sạn.
Gordon nãy giờ vẫn chờ cô về, thấy cô an toàn trở về cũng thở phào một hơi nhẹ nhốm.
“Cô đúng là đứa nhỏ là khiến người khác không yên tâm được mà, cô mới sinh không lâu, có thể nghĩ ngơi một chút không, đã làm mẹ rồi đấy”.
Gordon ngoài miệng càm ràm ghét bỏ, thật ra trong ánh mắt toàn là vẻ quan tâm lo lắng.
“Không phải tôi vẫn ổn đấy thôi? Để tôi giúp ông chuẩn bị dụng cụ và thực đơn cho cuộc thi ngày mai”.
“Ngày mai tôi để tôi tham dự, còn cô cứ ngoan ngoãn ở khách sạn đi, nếu cô còn chạy lung tung nữa, tôi sẽ nói cho cậu Diên, để cậu ấy đích thân tới đây bắt cô quay về”.
Gordon đe dọa cô.
Hứa Trúc Linh bề ngoài gật đầu lia lịa, nhưng thực ra trong lòng cô đã sớm có chủ ý khác.
Ngày mai cô cũng có chuyện cần làm mài Cố Trạch và Khương Anh Tùng điều †ra cả một buổi tối, chỉ biết là người này từng xuất hiện trong lễ kỉ niệm thành lập trường Đại học Đà Nẵng, nhưng cô là ai thì không có cách nào tra ra được, cô có thân phận gì, từ chỗ nào tới.
Giống như vô căn vô cớ xuất hiện một cách bình thường, thậm chí lúc cô đi ra khỏi trường Đại học, cũng không biết được là cô đi đâu.
Chắc là có người đang can thiệp vào chuyện anh ta điều tra rồi, người đứng sau bên kia lai lịch chắc cũng không tâm thường, ít nhất cũng không yếu hơn anh ta.
Hắn làm việc có chút bất lợi, chỉ có thể đem chuyện này nói rõ đầu đuôi với Cố Thành Trung thôi.
Cố Thành Trung nghe xong, sắc mặt u ám vô cùng.
Quả nhiên là xã hội đen, khắp nơi đều tung tin đồn nhảm, đúng là làm bại hoại thanh danh của anh ta, hơn nữa còn dám nghỉ ngờ tình cảm anh ta dành cho Hứa Trúc Linh.
Nếu như Trúc Linh trên trời có linh thiêng, nghe được tin đồn này, chẳng phải cô sẽ khó chịu lắm sao.
Một người ngoài, chuyện gì cũng không biết, đã vậy còn dám bịa đặt sinh sự.