Chương
Cô ấy muốn vùng vẫy, nhưng căn bản không biết làm thế nào rời khỏi, giận dữ gào khóc lớn.
“Em rất ghen tị khi Hứa Trúc Linh có thể yêu một người đàn ông tốt như Cố Thành Trung, nhưng cô ấy vẫn có thể giành được sự coi trọng của anh. Cho dù bây giờ anh có buông tay, em cũng sẽ nghĩ về tất cả những việc trước kia khi anh dũng cảm quên mình vì cô ấy, em đều sẽ cảm thấy không thoải mái.”
“Vậy em… em có muốn anh không?”
“Có chứ, tại sao lại không!”
Cô ấy bật khóc nói: “Bắt đầu từ bây giờ anh phải nghe theo em, anh chỉ có thể yêu em, bạn bè là bạn bè, nếu như anh dám có những suy nghĩ khác, em nhất định sẽ liều mạng với anh.”
“Được.”
“Em sẽ hỏi anh một câu hỏi cuối cùng, sau đó em sẽ không làm phiền anh nữa.”
“Đừng nói một câu, em có hỏi anh một trăm câu anh cũng sẽ trả lời một cách trung thực.”
“Nếu như Hứa Trúc Linh và em rơi xuống nước cùng một lúc, anh sẽ cứu ai?”
Khi nghe đến đây Diên có chút dở khóc dở cười, cô ấy như một đứa trẻ, ghen tuông với tất cả quá khứ nhạt nhẽo khô căn trước đây của anh ta.
Nhưng… khi nhìn thấy cô ấy ghen, làm sao mà anh ta lại cảm thấy vui như vậy? Điều này có thể chứng minh rằng cô ấy có vị trí rất quan trọng trong trái †im anh tal “Cứu em.”
“Tại sao vậy?”
“Sao mà có nhiều cái tại sao vậy, em là vợ của anh thì tất nhiên anh sẽ cứu em rồi.”
“Nhưng Hứa Trúc Linh có thể chết.”
“Cô ấy biết bơi, hơn nữa chắc chắn rằng Cố Thành Trung sẽ cứu cô ấy không chút do dự.”
“Hả?”Cô ấy sửng sốt: “Để em làm một phép ví dụ tương tự, anh có thể đừng nhìn vào những điều kiện thực tế này hay không? Nếu như không ai trong hai tụi em biết bơi…”
“Nhưng sẽ không có một giả định nào nữa cả, bởi vì anh sẽ không để những điều như vậy xảy ra.”
“Anh…
Đối với câu trả lời này của anh Risa không biết mình nên hài lòng hay thất vọng nữa, cô ấy bất lực cong môi và không biết phải nói gì thêm.
Có lẽ anh ta nói đúng, không nên có quá nhiều giả định như vậy, không xuất hiện trước thì không xuất hiện, trễ một phút một giây cũng là trễ.
Nếu như cô ấy đã bỏ lỡ thì bỏ lỡ luôn, nhưng cũng may là… cả đời này đã không bỏ lỡ.
Cũng may Hứa Trúc Linh đã có Cố Thành Trung, nếu không cô ấy sẽ không biết làm cách nào để có thể cướp anh ta về.
“Quên đi quên đi, bây giờ hỏi điều này cũng vô nghĩa, rốt cuộc là bây giờ anh đang nghĩ điều gì, nếu như không muốn để bọn họ nhận nhau, để đến khi đứa trẻ lớn hơn, dù có quay lại thì cũng không còn là người thân của nhau nữa.”
“Anh… anh đang do dự, Harley đã đề cập đến vấn đề này với anh rất nhiều lần, nhưng lần nào anh cũng đều tránh né nó, anh không thể kiên quyết mà hạ xuống được. Risa… em cảm thấy anh cần phải làm gì?”
“Trả lại cho Hứa Trúc Linh, trong chuyện này anh đã là người sai rồi, nếu như anh còn tiếp tục sai nữa thì sẽ không thể bù đắp được.”
“Em cho rằng, bây giờ anh vẫn có thể bù đắp được ư?”Anh ta chua chát nói ra.
“Anh đã từng nghe câu nói mất bò mới lo làm chuồng chưa?”