Chương
“Nhưng… là do em cam tâm tình nguyện.” Cô nhìn anh nói: “Em cam tâm tình nguyện sinh con cho anh, em cam tâm tình nguyện giữ lửa cho ngôi nhà này giúp anh, chỉ cần mọi người đều vui vẻ, em cũng rất hạnh phúc. Cố Thành Trung, em cảm thấy đây là giấc mơ, em không ngờ rằng… năm đó cô bé không chết, con gái của em vấn còn sống…”
“Cố Thành Trung, có phải em đang năm mơ hay không? Em không dám nhăm mắt ngủ, em sợ rằng khi mình tỉnh lại thì mọi thứ đều sẽ tan thành mây khói.”
Khi cô nói điều này, giọng nói của cô không khỏi có chút nghẹn ngào.
Cô thật sự rất sợ hãi.
Cô nắm chặt lấy tay của Cố Thành Trung, thân thể không tự chủ mà run lẩy bẩy.
Cố Thành Trung vô cùng đau lòng, ôm cô thật chặt vào lòng.
“Không phải là mơ, gia đình chúng †a đã đoàn tụ rồi.”
“Thật tốt quá… thật tốt quá…”
Cố Thành Trung ôm lấy thân thể gầy guộc của cô, nhìn con gái đang ngủ say trong vòng tay cô, cảm thấy gánh nặng trên vai dường như trở nên nặng nề hơn, tuy nhiên anh cũng cảm thấy hạnh phúc.
Khi trông con trai, không biết lí do vì sao trong lòng anh có đủ loại không vừa mắt, như khi nhìn thấy con gái mình thì trong lòng lại rất hạnh phúc.
Có lẽ cô bé trông giống Hứa Trúc Linh hơn, lông mày của cô bé giống của cô, giống như từ cùng một khuôn đúc ra.
Không ngờ rằng có một đứa con gái lại vui vẻ như vậy!
Anh thề răng đời này kiếp này anh sẽ hết lòng bảo vệ hai người phụ nữ này, là hai người không thể thiếu trong sinh mệnh anh.
Về phần hai cậu bé kia…
Tốt nhất nên cút ra chỗ khác mà chơi.
“Trúc Linh, trong tương lai khi con gái mình kết hôn thì anh nên làm thế nào?”
“Hả?”Tâm trạng Hứa Trúc Linh vốn rất tốt, sau khi nghe thấy điều này, cảnh Cythia kết hôn ngay lập tức hiện lên trong tâm trí của cô, trong tức khắc cô không kiềm được mà lại rơi lệ.
Cố Thành Trung ngay lập tức giúp cô lau nước mắt: “Con trai nhà chúng ta có thể cho đi ở rể, nhưng con gái của chúng ta không được ởi lấy chồng xa.
Chúng ta… chúng ta sẽ tìm con rể, giống như dì của em và Tần Nhâm Thành.
Nếu như không được thì chúng ta sẽ mua mảnh đất bên cạnh, rồi xây cho chúng nó một căn nhà khác.”
“Ô ô… khi em nghĩ đến đứa con gái như bắp cải trắng mà em yêu thương trong tương lai sẽ bị người khác cướp mất, em… em lại cảm thấy vô cùng khó chịu.”
“hủ Khi Cố Thành Trung nghe thấy điều này, tim anh như bị chặn lại trong giây lát.
Trước đây, khi Cố Ngọc Vy kết hôn anh không có cảm giác gì cả, nhưng bây giờ anh đã làm bố và có một cô con gái, đối mặt với vấn đề này trong lòng thật không thoải mái chút nào cả.
Không biết sau này tên khốn nào sẽ chiếm được hời nữa.
Anh ta có thể chạm vào tay Cythia, anh ta có thể hôn lên miệng cô bé và rồi anh ta thậm chí có thể lừa cô bé lên giường…
Khi nghĩ đến điều này, nắm đấm của Cố Thành Trung siết chặt đến mức khẽ vang lên tiếng kẽo kẹt.
“Trúc Linh, vậy thì chúng ta đừng gả con bé đi có được không? Không cho phép cô bé yêu sớm, bởi vì đàn ông bên ngoài bụng dạ đều khó lường, ngoại trừ bố của cô bé là người ngay thẳng, những người còn lại đều là những tên khốn kiếp!”