Chương
“Cháu… cháu trở thành vị hôn thê của anh ấy lúc nào chứ? Cháu… cháu vân chưa đáp ứng gì cả, cháu không cói”
“Samegawa Akane sẵn sàng từ bỏ danh phận thân vương của mình vào ngày đám cưới của cháu, không còn là một thân vương cao cao tại thượng nữa. Anh ta có thể từ bỏ vinh hoa phú quý vì cháu, chứng tỏ rằng anh ta yêu cháu đủ nhiều. Có người đàn ông nào trên thế giới này tốt hơn anh ta và phù hợp với cháu hơn không?”
“Tại sao cháu lúc nào cũng không nhìn thấy những thứ luôn có ngay ở †rước mắt mình, ngược lại cứ tốn thời gian cho những thứ ở bên ngoài, công ty Nhật Kinh cung cấp cho cháu chưa đủ sao?”
“Vâng, Công ty Nhật Kinh đã cho cháu rất nhiều, đó là cái danh phận cô chủ ngàn vàng! Vậy thì có thế nào, ông đã bao giờ hỏi cháu thực sự muốn điều gì chưa? Ông nghĩ cháu muốn được sinh ra ở cái nơi quỷ quái này sao? Chủ dòng họ cái gì chứ, cháu có yêu cầu điều này không? Quyên kiểm soát gia tộc nằm trong tay của chị cháu và cháu sao? Sở dĩ vào mỗi thế hệ ông lại chọn một người phụ nữ là vì câu chuyện cũ, sợ rằng lựa chọn phải người đàn ông làm công ty Nhật Kinh suy yếu.”
“Ông đúng là người mê tín lại gia trưởng, muốn cho công ty Nhật Kinh mãi vinh quang, nên không có chút xíu nào dám mạo hiểm. Ông trách cháu trốn nhà như bà của cháu, vậy ông đã hỏi cháu, đã hỏi bà cháu, đến cùng chúng cháu muốn gì chưa?”
“Nếu như ông muốn cháu lựa chọn, ông nghĩ rằng cháu muốn ở lại cái nơi quỷ quái này sao?”
Risa nói một cách tức giận, có chút rát cổ bỏng họng, giọng cô ấy như muốn vỡ ra.
Đôi mắt cô ấy đỏ hoe, cô ấy liếc nhìn ông ta như con mèo bị giãm phải đuôi, nhìn ông ta bằng ánh mắt đây căm phân Khi Yasui Yuuzora nghe những lời này, ông ta ngây người nhìn cô ấy.
Dáng vẻ của cô ấy bây giờ rất giống với người ấy lúc đó.
“Vốn dĩ… trên người cháu có chảy…
dòng máu của cô ấy?”
Cơ thể già nua và suy tàn của ông ta khẽ lắc lư, trong chốc lát Risa trở nên nôn nóng, vội vàng bước đến để đỡ ông ta.
“Ông nội Yuuzora.”
Mặc dù cô ấy chán ghét công ty Nhật Kinh, tuy nhiên ông nội Yuuzora là người vô tội.
Mặc dù ông ta rất nghiêm khắc với cô ấy, nhưng ông ấy chẳng qua là cổ hủ để bảo vệ cho công việc của gia tộc.
Từ khi còn nhỏ, cô ấy đều bị chị gái của mình dồn ép, đều là do ông ta khích lệ cô ấy.
Cô ấy biết những lời nói ban nấy của mình rất nặng nề, nhưng cô ấy không còn cách nào khác.
Con chó mà bị đồn quá mức cũng sẽ căn người, huống chỉ cô ấy còn là người sống sờ sời “Ông nội Yuuzora, cháu sẽ không kết… kết hôn có được không?”
Yasui Yuuzora nghe thấy tiếng nói xen lần tiếng nức nở này, đôi mắt vốn vẩn đục lóe lên tia phức tạp.
Ông ta siết chặt cây gậy ba – tong của mình bằng đôi bàn tay to khô héo, cuối cùng nhắm mắt lại vì đau đớn: “Không thể nào, ngày cưới đã được ấn định ba tháng sau, tình cờ là ngày sinh nhật của Minh hoàng. Anh ta sẽ đích thân tổ chức tại hoàng cung cho cháu.
Từ trước đến nay, chủ dòng họ chưa giờ kết hôn với hoàng thất, bởi vì sợ rằng sẽ bị thôn tính quyên lực. Nhưng bây giờ thân vương sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, bỏ xuống danh phận mà đi ở rể, đó là một việc chưa từng có.”
“Nếu như việc này được truyền ra ngoài, công ty Nhật Kinh sẽ đạt được đến trạng thái đỉnh cao, người người ngưỡng mộ. Vì danh dự của gia tộc, cháu buộc phải kết hôn.”
“Danh dự của gia tộc… vậy suốt cả đời của cháu đều sẽ bị hủy hoại ư?”