Chương
Halley không nói lời nào, tiến lên ôm chặt lấy cậu ấy.
Anh ấy võ võ lưng cậu, giọng nói dần khàn đi.
Một người con trai cao một mét tám, vậy mà lại khóc thút thít, tuỳ tiện rơi nước mắt.
Anh ấy biết bản thân rất mất mặt, nhưng nhìn bóng cậu ấy rời đi, anh lại thấy vui thay cho Diên.
Anh ấy biết rằng yêu một người không phải là chiếm làm của riêng mình, độc đoán hủy hoại, mà là luôn bên cạnh ủng hộ, nhìn cậu ấy bước từng bước tới đỉnh cao, có thể sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Anh ấy không hề cảm thấy bản thân hi sinh to lớn bao nhiêu, vì anh ấy thấy bản thân không phải là đang hy sinh, vì người mà mình yêu, làm bất cứ chuyện gì cũng cũng đều can tâm tình nguyện, không hề bị ai ép buộc cả, cớ sao phải đưa bản thân lên làm chuẩn mực đạo đức.
Niềm vui duy nhất của anh ấy là, anh ấy tốt với Diên, anh ấy đều chấp nhận, không hề từ chối, cũng không tự làm mình tổn thương.
“Người anh em, cho dù phía trước cậu có gặp phải điều gì, tôi cũng sẽ kê vai sát cánh bên cậu, mặc kệ mưa gió.”
“Tôi biết, sau này đi tiếp cùng cậu không phải là tôi, nhưng tôi nguyện đứng phía sau cậu, nhìn cậu hạnh phúc.
Cậu cũng không cần cảm thấy mắc nợ tôi, tôi sẽ sống thật tốt, đây là điêu duy nhất tôi có thể bảo đảm với cậu.”
“Halley…cảm ơn.”
Với những gì anh ấy bỏ ra, giản không gì có thể báo đáp.
“Cho dù tôi khống chế được toàn bộ sự việc, nhưng vẫn lan truyền rất nhanh, trước mắt tôi cũng không biết phải làm sao mới tốt.”
“Không cần phải làm gì, đợi thời gian qua đi, sẽ sóng yên biển lặng. Ai cũng không dám đắc tội với gia tộc Kettering, sẽ không có nhà báo ép tôi tới trả lời những chuyện lúc ấy nữa.”
“Hơn nữa, tôi là người bị hại, trả lời cái gì cơ chứ.”
“Lần này, tôi để cho tên … kia đạt được rồi, sớm muộn thì tôi sẽ khiến anh †a phải hối hận.”
“À, anh phái ai đi ám sát vậy?”
“William, cậu biết đấy.”
Diên nghe thấy vậy, không kìm được mà chau mày lại, vậy mà lại sai đại ca xã hội đen ra tay, quá phô trương rồi.
“Anh ta mà tùy ý để anh sai khiến ư?
Lúc đầu tôi nhờ anh ta làm việc, đã phải bỏ ra khá nhiều công sức đó.”
“Anh ta muốn một người, tôi đã cho anh ta rồi.”
“Ai?”
“Thượng tá Cagdle, tôi đã cho anh ta rồi.
Halley bình tĩnh nói, giữa họ có ý nguyện xưa cũ, nhưng Cagle là thượng tá có năng lực nhất của thế hệ thanh niên, vì để giao người này cho William, đã tốn không biết bao nhiêu là công SỨC.
Diên nghe được tin, liền có chút đau đầu.