Chương
Bọn họ liền chần chừ không rõ, rốt cuộc là làm xong chuyện rồi hay vẫn chưa xong, ngộ nhỡ mở cửa xe ra nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy thì phải làm sao?”
“Thân vương…điện hạ…”
Đúng vào lúc này, cửa xe từ bên †rong mở ra.
Samegawa Akane không dễ gì mở được cửa xe, đám người thấy cảnh trong xe, trợn trừng mắt há hốc mồm.
Samegawa Akane bị lột sạch, trói rất chặt, khắp trên người bầm tím, mặt mũi sưng vù.
Hơn nữa trên ghế ngồi rơi lại mấy cái bao cao su dùng rồi.
Hơ…cảnh tượng này thực sự quá đẹp.
Bọn họ ngây ra một hồi, liền tiến lên cởi trói.
“Cởi quần áo ra đi.”
Thuộc hạ nghe thấy năm chữ nặng nề này, tim run lên bần bật.
Cởi quần áo?
Trắng trợn như vậy sao? Lẽ nào điện hạ thật sự thích đàn ông?
Thuộc hạ đứng chôn chân tại đó không động đậy, sắc mặt nguy cấp, Samegawa Akane tức đến nỗi đạp mạnh qua: “Cởi quần áo của mày ra để †ao mặc, mày còn dám nghĩ đến thứ khác, tao sẽ đem mày vứt vào trong thùng bơm nước.
Thuộc hạ lúc này mới thở ra một hơi, nhanh chóng cởi quần áo ra khoác lên người anh ta ta.
Rất nhanh anh ta đã tổi xong một bộ đồ hoàn toàn mới, khởi hành về Hà Nội.
Cả dọc đường ai cũng không dám hỏi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, anh ta bị cưỡng bức hay tự nguyện, thích biến thành hoang dã như này, hay là loại tình thú khác.
Anh ta ta là công, hay là thụ nhỉ?
Trong lòng Samegawa Akane uất ức muốn chết, trên máy bay cũng không có tín hiệu, căn bản không biết được William sau lưng mình đã làm ra chuyện gì rồi.
Đợi khi anh ta xuống máy bay, lúc nhìn thấy tin tức, suýt chút ngất đi.
(Thì ra thân vương Akihito thích đàn ông!) (Độc quyên tung tin, thân vương Akihito xuất hiện ở sân bay quốc tế London, lại ở trong xe cùng người khác làm…) (Bạn muốn nghe tiếng rên rỉ mê hồn của thân vương Akihito không? Mời đọc nguyên văn…) Những chuyện như vậy, nhiều không kể xiết.
Điện thoại của anh ta ta lập tức, cuối cùng anh ta ta chọn gọi cho nhà vua.
“Hừ, chuyện này rốt cuộc là sao?”
“Đợi em về đến cung rồi nói.”
Sắc mặt anh ta âm u đáng sợ, dọc đường đều có thể cảm nhận được ánh mắt kì lạ của người ngoài.
Hay cho chiêu gậy ông đập lưng ông, đây đúng là còn khó chịu hơn cả việc giết chết anh ta.
Bản thân chịu một trận đòn không nói gì, còn bị đặt điều sinh sự thành ra thế này, sau này người khác nên nhìn mình như thế nào .
Anh ta đến cung điện, nói cho nhà vua nghe sự ciệc từ đầu đến cuối, nhà vua bất ngờ không thôi, thực sự không dám tin là vua của một nước mà lại làm ra sự việc hèn hạ như thế.