Chương
Cô ấy khóc rất lâu mới dịu lại, cô ấy vần chưa kịp hỏi, làm sao anh vào được?
Lúc Risa nghe nói anh đã nói với ông nội Yasui Yuuzora rằng mình muốn ở rể, kinh ngạc đến nỗi cả cơ thể run lên.
“Không được…” Lời của cô chưa hết thì đã bị anh cắt đứt: ‘Em cho rằng Kettering không phải là một chiếc lông giam đối với anh sao? Vốn dĩ anh không quan tâm đến cái gia nghiệp lớn như Vậy, giao nó cho Halley anh cũng yên tâm. Nơi có em, thì không tính là lồng giam, anh có thể giúp em sắp xếp công ty, em cứ tiếp tục làm cô chủ của em.”
“Không có em, nơi nào mà chẳng là lồng giam? Có em rồi, nơi đâu cũng là nhà.”
Risa nghe vậy, ánh nước đảo quanh đôi mắt, nơi cổ họng như bị kẹt một sợi bông nóng rát.
Trừ việc khóc, cô thật sự không biết mình nên làm gì mới ổn.
Trước sự ngăn cản của gia tộc, hai người trông vô cùng nhỏ bé.
Trừ việc thỏa hiệp, hoàn toàn không có cách nào vẹn cả đôi đường.
Diên có thể làm đến bước này, chắc chắc cũng đã hạ một quyết tâm rất lớn.
Cô nắm chặt tay, nước mắt rơi xuống không một tiếng động.
Diên vuốt đầu cô, nói: ‘Anh thật sự không cảm thấy khổ cực.”
Cô chưa nói lời nào, không thể nói nên lời.
Cuối cùng hai người đã được gặp nhau như ý nguyện, ăn cơm với nhau.
Nhưng thời gian gặp nhau có hạn, ăn cơm xong Yasui Yuuzora liền cho người đưa cậu ra ngoài.
Cậu vừa đi, Tâm tư của Risa bắt đầu nặng nề.
Cô tự nhốt mình trong phòng một ngày, chẳng thèm ăn cơm, tâm tình nặng nề vô cùng.
Cô không muốn Diên phải hy sinh!
Cái giá quá đắt.
Cô khẽ cắn môi, đột nhiên nghĩ đến một việc, hình như dâu của mình rụng chậm đã vài hôm.
Chẳng lẽ…
Cô không thể tin được người khác, bảo Tomoka Tanikawa tránh tất cả mọi người, đi mua que thử thai giúp cô.
Cô chỉ chờ đến lúc thức dậy vào sáng ngày hôm sau để thử thai, mong là có thể chính xác.
Trong lòng cô cầu nguyện vô số lần, nhất định phải mang thai.
Cô vất vả chọc thủng nhiều áo mưa như vậy, cũng là lúc cảm động tới trời xanh.
Cô từ từ nhắm hai mắt, đếm thầm trong năm giây, sau đó vô cùng khẩn trương mở mắt ra.
Cô mở to mắt nhìn hai vạch đỏ trước mặt, ngây ngốc một lát, cô cho răng mình hoa mắt, dụi dụi mắt nhìn lại lần nữa.
Thật sự là hai vạch.
Hai vạch có nghĩa là gì?
Có thail Cô thật sự có thail Cô vô cùng vui mừng, xoay vòng vòng ngay tại chỗ.
Nhưng ngay sau đó cô lại bắt đầu sầu não, nếu ông nội Yasui Yuuzora biết đến sự tồn tại của đứa bé này, nói không chừng sẽ bắt mình bỏ nó.