Chương
“Lúc cô ấy quản lý tập đoàn Thích Thị, cũng yên tâm thoải mái hơn một chút, cuộc sống hôn nhân thất bại khiến cô ấy càng muốn có được quyền lực, cô ấy là người tiếp quản tập đoàn Thích Thị thích hợp hơn bố.”
Chu Đình nghe đến lời này, vậy mà nhất thời không biết nên nói thế nào.
Cô cảm thấy tình cảm mà Thích Tuấn dành cho Lư Thanh Vân rất kỳ quặc, hai người họ có lẽ đều yêu nhau sâu đậm, nhưng Lư Thanh Vân lại thất vọng đến chết tâm đối với ông ấy.
Mà ông ấy vẫn yêu bà ấy vô cùng, nhưng đối phương lại không biết, hai người họ giống như một đôi vợ chồng bất hòa, thực ra đều là tình cảm sâu sắc.
“Những ngày tháng sau này của con, vẫn cần con phải làm đến nơi đến chốn, hôn nhân giống như mua một đôi giày, đường rất dài, đôi giày này có thoải mái hay không chỉ có con mới biết. Phó Lâm cũng tốt, những người còn lại cũng được, bố tin vào cái nhìn đầu tiên của con, chắc chắn sẽ không quá tệ.”
“Thực sự tôi vẫn luôn không hiểu được, tính cách của tôi rốt cuộc là giống ai, đã nhận định là Phó Lâm thì sẽ không buông tay. Bố nuôi mẹ nuôi của tôi đều là người tri thức, rất biết kiềm chế, không có ai giống tôi nóng nảy không nói lý. Mấy năm nay tôi vẫn luôn không nhận được một lời giải thích đúng, bây giờ mới biết, hóa ra là giống ông. Trước kia ông vừa nhìn đã ưng bà Thích, tôi cũng đã nhận định Phó Lâm rồi, bất cứ ai khuyên bảo cũng vô dụng.”
“Nha đầu này đã trưởng thành rồi, cũng biết cười nhạo bố rồi.” Thích Tuấn xoa đầu cô, cử chỉ rất dịu dàng thân mật, cô nín thở hồi hộp.
Cách bố mẹ nuôi giáo dục rất cứng nhắc, coi trọng quy củ, cái gì đúng, cái gì sai, tất cả đều có sách giáo khoa nhất định.
Bọn họ là giáo viên, thiết lập chính xác vê tam quan cho cô.
Nhưng Lư Thanh Vân thì sao? Lại không giống như mẹ ruột, bà ấy mạnh mẽ bá đạo, hy vọng tất cả mọi việc đều có thể quản lý trong tay mình, bà ấy có quyền lên tiếng, vì vậy cũng mong bà ấy có thể làm kẻ mạnh trong cuộc sống của mình.
Nhưng Thích Tuấn…
Ông ấy mang lại cho người khác cảm giác rất tùy tiện, hài lòng là được, cũng rất lười biếng, dường như rất thờ ơ, nhưng lại rất để tâm.
Tổ hợp như vậy, vẫn thật sự…
Không biết làm sao để hình dung được.
Nhưng không có gì phải nghi ngờ là bọn họ đều yêu nhau sâu đậm.
Hòa thuận vui vẻ trải qua cuộc sống là tình yêu.
Hai người ghét bỏ khuyết điểm của đối phương, nhưng vấn có con trai con gái, giúp đỡ lần nhau cho đến hiện tại.
Lư Thanh Vân sau khi hùng mạnh chưa từng nghĩ đến việc ly hôn, nhà họ Thích cũng chưa từng đổi tên thành một mình Lư Thanh Vân.
Thích Tuấn cũng sợ sau này bà ấy cần đến mình, nhìn có vẻ nhu nhược bất †ài nhưng thực sự đặc biệt quan tâm đến bà ấy.
“Tôi hâm mộ tình cảm của bố mẹ nuôi, hòa thuận vui vẻ cả cuộc đời. Nếu như có thể, tôi hy vọng cuộc sống hôn nhân của tôi không giống như hai người, yêu đau khổ, không yêu càng đau khổ, ai cũng không đành lòng từ bỏ lẫn nhau, nhưng cũng không ai tình nguyện ngồi lại nói chuyện với nhau, tình yêu như vậy càng giày vò người ta hơn.”
Chu Đình nghiêm mặt, thành thật nói.