Chương
Cố Thành Trung vốn tưởng rằng khi tới đây sẽ phải có không ít chuyện phiền phức nhưng không nghĩ tới Phó Lâm lại tự mình giải quyết rồi, không chỉ có khiến cho cha mẹ Chu vừa lòng mà còn khiến cho Lư Thanh Vân và Thích Tuấn tán thưởng không ngớt.
Hai người không có tổ chức hôn lễ mà là sau khi sinh nhật hai mươi tuổi là lập tức đi lấy giấy kết hôn.
Từ nay về sau, Phó Lâm không còn là người lo cho gia đình nữa mà là con dâu của nhà họ Thích.
Hôn lễ rất nhanh đã được chuẩn bị gần xong rồi, Cố Đình Sâm cùng với Úy Lam còn có Cố Thiện Linh và Phó Thanh Viên cũng đều đã vội vàng chạy tới rồi, rất có xu thế tặng quà “xuất giá”.
Không biết tại sao buổi tối Chu Đình lại không ngủ được, gọi Hứa Trúc Linh đến bồi cô ấy.
Cô ấy cũng là lần đầu tiên kết hôn, hơn nữa lại là lần cuối cùng cũng là lân duy nhất.
Cô ấy khẩn trương lăn qua lộn lại, Hứa Trúc Linh cũng không ngủ được, nhìn dáng vẻ căng thẳng của cô ấy mà không khỏi buồn cười.
Hứa Trúc Linh không khỏi nhớ đến dáng vẻ của bản thân hồi trước kết hôn, buổi tối cũng vô cùng cảng thẳng như thế này.
Có lẽ mỗi một cô gái đều sẽ như vậy, rõ ràng là trong lòng sớm đã chuẩn bị ngàn vạn tình huống khác nhau nhưng là tới khi thực chiến thì vẫn vô cùng rối loạn.
Dù sao thì lý luận suông vẫn rất nông cạn, chỉ có đao thật thương thật đi thực chiến thì mới biết được kết hôn là chuyện ngọt ngào đến như thế nào.
Cô không hiểu tại sao lại có người nói hôn nhân là phần mộ của tình yêu, rõ ràng là hai người đủ yêu thương nhau, suy nghĩ kỹ hết thảy rồi mới nghiêm túc đi lấy giấy kết hôn trở thành người nhà, cùng nhau nuôi dưỡng con cái, yêu thương lẫn nhau cả đời.
Có những người gặp trắc trở trên con đường hôn nhân, tỷ lệ kết hôn cao mà tỷ lệ ly hôn cũng cao.
Ngược lại, tại nơi mà cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, cái thời đại mà toàn là ép duyên thì lại có tỷ lệ ly hôn vô cùng thấp.
Tự do yêu đương là để tìm được đúng người chứ không phải là bị cha mẹ cưỡng ép.
Trời cao biển rộng, đất nước có hơn mười triệu dân, nước ngoài lại càng vô cùng vô tận.
Hai người có thể đến với nhau thì đó chính là duyên phận.
Có nhất kiến chung tình, có lâu ngày sinh tình, có hữu nghị thăng hoa, cũng sẽ có oan gia lại trở thành thân thuộc.
Thời điểm mỗi một đoạn tình cảm bắt đầu đều là dáng vẻ đẹp nhất, làm sao lại có thể chậm rãi biến thành một mặt xấu xí chứ?
Nếu bạn yêu người này và nguyện ý thay đổi vì người đó.
Mà người đó cũng nguyện ý thu hồi nanh vuốt, mài mòn mũi nhọn biến thành tảng đá trơn nhẫn.
Hôn nhân lại có gì đau đớn chứ, là bởi vì bạn cảm thấy đối phương yêu bản thân họ nhiều hơn yêu bạn.
Chỉ cần… Xem mỗi một ngày đều là ngày cuối cùng ở bên nhau, xem dối phương như lần đầu tiên yêu nhau thì tình yêu đó sẽ luôn như mới, hôn nhân vân sẽ xinh đẹp như cũ.
Cô không biết hôn nhân của người như thế nào, nàng nhìn thấy qua tình yêu của Cố Đình Sâm và Úy Lam, nhìn thấy qua tình yêu của Quý Thiên Kim và Tần Nhâm Thành, nhìn thấy qua tình yêu của Ngôn Minh Phúc đối với Thẩm Thanh, nhìn thấy qua tình yêu của Bạch Minh Châu và Ôn Mạc Ngôn, nhìn thấy qua tình yêu của Nguyên Doanh và Cố Ngọc Vy,…