Chương
Hứa Trúc Linh tức giận trừng mắt nhìn Cố Thành Trung, ngay trước mặt mấy đứa trẻ, không thể khiêm tốn một chút sao?
“Anh có thể cho bé con sự giáo dục tốt nhất, chính là yêu em.”
Anh đột nhiên ở bên tai cô hạ thấp giọng khàn khàn nói.
Cô nghe thấy lời này, trái tim run lên từng hồi, chẳng biết tại sao trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng.
Cả nhà bọn họ bốn miệng vui vẻ hòa thuận, nào ngờ có người ở trong bóng tối nhìn.
“Cậu chủ, cậu thật sự không đi lên chào hỏi sao? Hứa tiểu thư nếu là biết cậu tới, nhất định sẽ rất vui. tiểu thư Cythia, cũng sẽ rất vui vẻ, dâu sao cô chủ cũng lớn lên trong tay cậu.”
“Không được, tôi đứng xa nhìn họ thôi, biết bọn họ sống rất tốt, vậy là được rồi.”
Diên ở phía xa, nhìn họ chăm chú, trong mắt là một vẻ ôn nhu dịu dàng.
Chỉ có điều sự ôn nhu dịu dàng ấy không hạ trên bóng hình của Hứa Trúc Linh, mà là Cố Niệm Linh.
Cô bé đã cao hơn, nói chuyện cũng lưu loát hơn rất nhiều, dẫu sao hai người họ đã chia xa hơn tám tháng trời rồi.
Thu đi xuân tới, hôm nay sắc trời đã bước vào hạ.
Cô bé mặc váy đỏ, giống như công chúa nhỏ vậy.
Thấy cô bé dù rời khỏi anh nhưng vần có thể dung nhập vào Cố gia, anh cũng yên tâm rồi.
Có Hứa Trúc Linh và Cố Thành Trung chăm sóc, nhất định có thể cho cô bé hết thảy những điều tốt đẹp nhất.
Còn anh, ngay cả bản thân mình cũng không chăm sóc tốt, huống chỉ là có một đứa trẻ bên cạnh.
Bây giờ anh biến mình thành một cỗ máy cuồng công việc, ngoại trừ Kettering lớn mạnh, anh không có bất kỳ thời gian rãnh rồi nào.
Mặc dù Samegawa Akane nói sự mất tích của Risa không liên quan gì tới anh ta, nhưng anh tin rằng, nếu như không phải là anh ta ép cưới quá vội vã, sao lại khiến cho Risa rời đi cơ chứ?
Thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, hoàn toàn không có chút tin tức nào, phái người đi tìm kiếm nhưng chẳng thu hoạch được gì, đúng là một đám phế vật.
Anh đi tìm William, Kỷ Thiên Minh, huy động tất cả các lực lượng cùng tìm kiếm, cũng không tìm được chút tin tức nào của Risa.
Cô tựa như đột nhiên bốc hơi trong không khí vậy. ‘ Anh thậm chí còn không dám xác định răng cô bây giờ rốt cuộc là sống hay đã chết.
Nếu như còn sống, tại sao đến bây giờ vẫn không tới tìm anh?
Hay là, cô đã tìm được một cuộc sống an nhàn, lấy chồng sinh con rồi ư?
Anh tình nguyện tin vế sau, ít nhất là cô còn sống, vậy thì anh mới có động lực để đi tiếp.
Chỉ là, khoản nợ của anh và thân vương Akihito, cần phải tính từng khoản từng khoản một cho rõ ràng.
Mà công ty Nhật Kinh ở Hà Nội vẫn phát triển một cách mạnh mẽ, nhưng vị trí chủ tịch vẫn bỏ trống ở đó, tất cả mọi chuyện đều do Yasui Yuuzora quán xuyến và xử lý.
Anh cũng mấy lần đi đến Hà Nội, đều im hơi lặng tiếng, không làm kinh động bất kỳ người nào.
Anh đến thăm hỏi Yasui Yuuzora trước tiên, muốn nhìn xem công ty Nhật Kinh có dấu vết gì hay không, nhưng cũng chẳng thu hoạch được gì.