Chương
Hóa ra khi mỉm cười, không nhất định phải vui vẻ.
Khi nhẹ như mây gió cũng không phải thờ ơ lạnh nhạt.
“Vấn không tìm thấy Lê Sa thì phải làm sao? Còn không bằng cậu thích Hứa Trúc Linh, ít nhất cô ấy vẫn ở đó.
Bây giờ, cậu buộc phải tìm ở từng quốc gia, hào hứng rời đi, lại mang theo những vết thương trở về.”
“Vậy tôi sẽ đến từng quốc gia, từng quận huyện, đi xuống biển, đến sa mạc, chỉ cần những nơi có thể đến, tôi đều sẽ đến tìm. Một năm không tìm được, vậy sẽ tìm hai năm, hai năm không tìm được thì tìm bốn năm, tìm cho đến khi tôi chết đi.”
“Vậy tại sao không suy xét đổi người khác đi? Yêu một người dễ dàng hơn một chút không tốt sao?”
“Không đổi nữa, lúc đầu khi quyết định không yêu Hứa Trúc Linh nữa, tôi nghĩ rằng yêu Lê Sa là may mắn của tôi.
Tôi sợ rằng, nếu lại đổi người khác, tôi sẽ phải chịu nỗi đau ghi lòng tạc dạ một lần nữa. Trái tim này không dễ dàng mới lành, tôi không muốn nó tan vỡ lần nữa.”
“Vậy cậu có biết hay không…”
Trái tim của tôi, vẫn luôn dành cho cậu?
Có những lời, Halley muốn nói, cũng không nói thành lời, nói ra chính là trái với đạo đức.
anh ấy đã mệt mỏi như vậy rồi, anh ta không muốn lại tạo thêm gánh nặng cho anh ấy.
Hiện tại cứ như vậy, lấy danh nghĩa anh em thân thiết gắn bó, không phải cũng rất tốt sao?
Ngoại trừ da thịt thân mật, mọi thứ của Diên, anh ta đều biết rất rõ ràng, cũng tham gia vào, như vậy là đủ rồi.
Anh ta không muốn trở thành thái, khiến mối quan hệ này biến dạng.
Chỉ muốn… yên lặng ở phía sau nhìn anh ấy hạnh phúc, anh ấy hạnh phúc, bản thân anh ta cũng cảm thấy hạnh phúc.
“Vậy cậu có biết hay không, tôi đã có tin tức của Lê Sa?”
“Cái gì?”
Nghe thấy lời này, Diên ngạc nhiên mãnh liệt, lập tức nắm lấy cổ áo anh ta nói: “Anh nói gì? Lặp lại một lần nữa đi.”
“Cậu không có nghe nhầm, tôi thực sự có tin tức của Lê Sa, lúc nãy đại sứ quán đã báo tin. Bỗng nhiên tìm được Lê Sa đã trở về công ty Nhật Kinh rồi.”
“Lê Sa.”
anh ấy lẩm bẩm tên cô ta, rồi nhanh chóng rời khỏi giường, mặc quần áo vào, gọi Laura chuẩn bị máy bay.
Halley lo lắng nhìn anh ấy và không thể nhịn được cười, đã lâu rôi không thấy anh ấy lo lắng như vậy.
“Anh, anh có chắc cô ấy thực sự đã trở về phải không? Vậy anh có biết cô ấy đã đi đâu sau khi biến mất gần một năm không?”
“Tôi không rõ chuyện này. Nhà họ Nhật Kinh đã phong tỏa tin tức, không ai biết cô ấy đã trải qua chuyện gì. Có lẽ, cậu đến đó rồi sẽ biết”.
“Được, cảm ơn anh.”
“Cảm ơn gì mà cảm ơn, giờ tôi không nói thì ngày mai cậu cũng sẽ biết †in. Tiếc là cậu ở quá xa, ta sợ Chiêu Nhân thân vương nhanh chân đến trước.”