Chương
Là về đêm…
Cô dâu hồi hộp chờ đợi trong nhà, hơi thở có chút không ổn định. Cô ta uống liên tục mấy ly rượu để bình tĩnh lại..
Cô ta sẽ kết hôn. Lần này cô ta dựa vào thân phận của Nhật Kinh Lê Sa để tiếp tục sống.
Cô ta cũng không biết loại tình cảm mình đối với Cung Xuyên là gì..
“Cô chủ đừng uống nữa, uống tiếp sẽ say mất. Thân vương còn chưa đến.”
Bên dưới có người nói đùa.
“Tôi… tôi phải chú ý gì sao?”
“Cái gì cũng không cần chú ý, chỉ cần đợi Thân vương đến là được. Cô chủ, cô sắp kết hôn với người đàn ông đẹp trai nhất Hà Nội, cô có vui không?
Thân vương là người tình trong mộng của các cô gái ở Hà Nội, nhưng cô chủ cũng không tệ, lại là cô hai của công ty Nhật Kinh.”
Thiếu nữ bên cạnh cười nói.
Đúng lúc này, bên ngoài có người hét lên chú rể sắp đến.
Ngay lập tức cô ta ngồi xuống.
Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của họ.
Cung Xuyên Minh Âm không tự mình bước vào mà được nhà vua đỡ vào.
“Em dâu, làm em phải đợi lâu rồi.
Trước đây em trai tôi tửu lượng luôn rất tốt nhưng không ngờ bây giờ lại trở nên kém như vậy. Ở thời điểm mấu chốt như vậy mà lại uống đến say mèm, thật đúng là mất hứng. Trì hoãn đêm động phòng của các em anh cả thật sự rất ngượng ngùng.”
“Hả? Như vậy?” A Lê sửng sốt. Tuy răng hôm nay mọi người đều sẽ chuốc rượu chú rể nhưng cũng sẽ không xuống tay quá tàn nhãn, dù sao đây cũng là một đêm xuân đáng giá ngàn vàng.
Cô ta bước nhanh tới đỡ Cung Xuyên Minh Âm.
“Thật vất vả cho anh, anh cả.”
“Không vất vả, là lỗi của anh đã ép nó uống nhiều rượu như vậy, anh tưởng rằng nó có thể uống được, nhưng không ngờ lại…”
Nhà vua lắc đầu nhẹ.
“Không sao, cứ giao anh ấy cho em.
Các người cũng đi xuống đi, chuẩn bị chút canh giải rượu mang qua đây là được.”
Chẳng mấy chốc người trong phòng đều đã biến mất.
Cô ta đắp chăn bông cho anh ta, nhìn khuôn mặt hơi say của anh ta, toàn thân toát ra mùi rượu nồng nặc, dường như đã uống rất nhiều.
Cô ta vân đang lo lắng không biết làm thế nào để qua được đêm nay.
Bây giờ xem ra không cần vướng bận gì nữa, phận ai ấy ngủ cũng không cần cảm thấy xấu hổ.
Canh giải rượu chẳng mấy chốc đã được đem đến. Cô ta cẩn thận từng ly từng tí một cho vào miệng anh ta, nhưng anh ta không uống được chút nào, thay vào đó lại làm ướt cả gối.
Không uống canh giải rượu sao được? Sáng mai tỉnh dậy sẽ rất đau đầu.